Nhà thơ Đoàn Thuận
NGÀY XẾ BÓNGTa đôi khi muốn thay chiếc răng mẻchợt nghĩ mình còn trụ được bao lâuđêm thao thức vỗ về lòng an tịnhmong gió thu thổi bạt vạn cổ sầu.Chiếc răng giả cho thêm nụ cười đẹpđâu xua tan hình dạng lệch môi hônđâu kéo lại màu xuân mái tóc bạccõi sắc không hư ảo cả tâm hồnRăng lòi xỉ thâm căn trong cốt tuỷnụ hoa thơm chuyển dịch tự hạt mầmhạt bụi nhỏ hoá thân qua bao kiếpđời buồn vui kỳ hạn khoảng trăm năm.Răng có thay, phận ta không thay đượctrước hiện tồn vạn hữu tựa khói sươngđời trót đã cho ta làm lữ kháchtrọ cõi người giây lác lại lên đường.Răng chưa rụng có khi ta khuất bóngchưa kịp cười bên hoa một sớm mai.sao biết được hậu thân ta giả tạmhay đâu chừng răng duyên giữa môi ai ?ĐOÀN THUẬN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét