EM CÓ BIẾTEm có biếtMột sáng Xuân hồng ,người đưa thư đi qua.Ném vào anh,một tin vui khủng khiếp.Mở trái tim ranhận lộc trời.Em có biết,Một trưa Hạ đỏôm trong lòng.Anh nhâm nhi,từng chút,Từng chútanh nhâm nhitrái hạnh phúc.Em có biết,Một chiều Thu biếc,anh tham lam.Cầm lòng không đậu,ăn hết chỗ còn lạiHóa khùng điên,anh hóa khùng điên,rồi chết.Em có biết,Một tối Đông xámngười ta chôn anh.Huyệt,là nơi trái tim em ngự tọaVà nhờ thế,anh phục sinh sống lại.Lê Mai Lĩnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét