CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2020

VÂN LÀ MÂY – Phiếm luận của Đỗ Chiêu Đức

 

                                                               Học giả Đỗ Chiêu Đức


Lò cừ nung nấu sự đời,

Bức tranh vân cẩu vẽ người tang thương      

 

Hai câu thơ trên trong Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều, lấy ý từ hai câu thơ trong bài Khả Thán Thi 可嘆詩 của Thi Thánh Đỗ Phủ :      

   

Thiên thượng phù vân như bạch y,  天上浮雲如白衣,         

Tư tu cải biến như thương cẩu .      斯須改變如蒼狗

 

Có nghĩa:              

 

Mây nổi trên trời như áo trắng,              

Phút giây chợt tựa chó xanh lơ.

 

Từ hai câu thơ trên cho ta thấy, Phù Vân 浮雲 là mây nổi bay trên trời có thiên hình vạn trạng và biến đổi vô thường, mới thấy như tà áo trắng đó, mà trong phút chốc đã thành như một chú chó màu xanh. Vì...



TẢN MẠN ĐÔI ĐIỀU VỀ TRÀ (Kỳ 10) – Nguyên Lạc

 


SƠ LƯỢC VỀ TRÀ ĐẠO NHẬT BẢN

 

Phần Trà Đạo này tác giả xin nói rõ: Đây là những trích đoạn tác giả tìm hiểu, tham khảo rồi sắp xếp lại cho mạch lạc từ các nguồn: Trà Đạo – Bảo Sơn dịch từ The Book of Tea của Okakura Kakuzo, Nghệ thuật yêu trà trong Niệm Thư 1 của Minh Đức Hoài Trinh và Trà Luận của Đức Chính…

Trước khi vào mục, xin ghi ra đây bài thơ nói lên sự liên quan mật thiết giữa Trà và Thiền:

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

BÃO – Thơ Lê Phước Sinh

 

    

 

BÃO

 

Trước Cuồng Nộ Đất Trời,

-  tựa như đối diện với Cơn giận của Em

Tôi chỉ biết vụng về im lặng.

Con Mắt hút Giông Tố

chạy xoắn

trừng trừng

quay tít

Núi Rừng gào Cây

căm hận

Đất Đá rên xiết

Thiên Nhiên trả lời

bài học nhãn tiền

địa linh vắt kiệt

sự tĩnh lặng ghê người

qua cơn hoang mạc ...

 

LÊ PHƯỚC SINH

 

NGHIÊNG BÓNG TÀ HUÂN ! – Thơ Phạm Ngọc Thoa

 

       

 

NGHIÊNG BÓNG TÀ HUÂN !

 

Đọc bài thơ cũ mông lung

Gặp mình tha thẩn giữa trung thu ngàn

Giọt mưa chiều chậm vắt ngang

Ướt đôi sợi tóc nghe bàng hoàng ta

Từ hôm thu bỏ đi xa

Còn đôi lá muộn là đà rơi nghiêng

Rụng về tím cõi hồn nhiên

Từ vô định đến vô biên cõi người

Em đi về phía lạ trời

Tìm hồn thu cũ vẽ người tình chung

Không nhau nghe gió lạnh lùng

Tiếng thu vàng vọt lạnh cung bỗng trầm

Lặng thinh từ phía xa xăm

Khi không lòng lá dãi dầm dặm quê

Lối em thu rụng bộn bề

Níu hồn trăng cũ thắp lề cỏ hoang

Gộp trăng từ độ thu tàn

Đủ hong màu mắt ấm hoàng hôn xa

Bụi mềm ướt lối cỏ hoa

Mềm lên gót lữ bóng tà huân nghiêng.

 

               Fountain Valley, 28/10/2020

                       Phạm Ngọc Thoa