CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2020

ĐỪNG ĐI - Thơ Nhã My, nhạc Nguyễn Hữu Tân

       

               

                   Nhà thơ Nhã My

 

ĐỪNG ĐI

 

1-

Người ơi Xin chớ vội đi

"Trăm năm biết có duyên gì hay không"

Gặp nhau xao xuyến tấc lòng

Xuân hoa hé nụ chiều đông gió lùa

Hè sang thu mới giao mùa

Thời gian một giấc cũng vừa nhớ nhau

Ngoài kia nắng đổ xôn xao

Người không ở lại ngày nào chung đôi?

 

2-

Người ơi ở lại đừng đi

Nhớ thương đến độ xuân thì héo hon

Xót đêm trở giấc mỏi mòn

Tiếc ngày sao chẳng vội tròn cuộc vui

 

3-

Đừng đi người hỡi đừng đi

Mưa giăng sợi nhớ nắng ghì sợi thương !

 

                                                  Nhã My

 

       

Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2020

GIẤC THU, RU VẦNG TRĂNG QUÊ – Thơ Tịnh Bình


                           

                      Nhà thơ Tịnh Bình



GIẤC THU

Đã vàng lên thưa thớt
Áo mơ phai ngập ngừng
Vờ trêu thu bẽn lẽn
Dăm câu thơ đỏ bừng

Dáng hoa lay đầu ngõ
Cài tóc gió nụ vàng
Người vờ như không thấy
Bướm say tình lang thang

Ngõ vắng tìm lối cũ
Những mùa rêu đã già
Trách thu không giữ nổi
Sương khói mộng ngày qua

Dỗ lá thôi đừng khóc
Gió thì thầm hát ru
Đò hoàng hoa rời bến
Chòng chành mơ giấc thu...

VẦN NGANG CÂU BÁT TRONG TRUYỆN KIỀU - Phạm Đức Nhì

     

                 Nhà bình thơ Phạm Đức Nhì

               
 
Mở Đầu Bằng Một Bài Thơ Đương Đại

ĐỜI
Đắng cay này gửi vào thơ
Để đêm chia bóng, ngày chờ ước mơ
Tằm ơi! Sao chẳng nhả tơ
Cho ta vá lại hồn thơ nát nhàu!
(Trần Trọng Giá, FB Lục Bát Việt Nam)

Đây là bài thơ mà câu bát của cặp đầu tiên có chữ thứ 6 và chữ thứ 8 ăn vần với nhau (vần ngang câu bát) (chờ mơ). Tôi không nghĩ là tác giả chủ ý tạo cặp vần này. Nó tuôn ra theo dòng chảy của tứ thơ và vì “không phạm luật” nên ngài không để ý. Rồi chữ “chờ” vần với chữ “thơ” ở câu lục trên, chữ “mơ” vần với chữ “tơ” ở câu lục kế tiếp và dính líu, dây nhợ với chữ “thơ” ở câu bát dưới.
Hậu quả là độc giả phải nghe âm điệu của một chuỗi 5 chữ (thơ chờ mơ tơ thơ) từ 4 câu thơ liên tiếp trùng vần – mà lại toàn là chính vận mới đáng sợ. Vần quá ngọt. Có một tô chè mà nêm đến mấy lạng đường, ngọt lợ đến gắt cổ.