Nhà thơ Trần Thị Cổ Tích là bạn facebook mà chúng tôi khộng nhớ kết bạn khi nào, và thật tình hầu như không giao lưu nhau. Cho đến khi tôi nhắn tin xin khéo bằng cách hỏi mua tập thơ “Trầm Khúc Mùa Thu” thì tác giả gởi tặng. Cầm tập thơ trên tay, đọc lướt qua nhũng phần chính, thật tình tôi có sự khâm phục, khâm phục vì thấy có nhiều cây bút thượng thừa như Luân Hoán, Lê Mai Lĩnh, Cao Thoại Châu, Nguyên Bình… viết cho tác giả. Khâm phục chưa phải là cảm phục, vì tôi phải đọc hết thơ tác giả mới biết mình cảm phục hay không. Thế nhưng, khi đọc bài thơ mà Trần Thị Cổ Tích lấy đầu đề bài thơ làm tựa đề cho cả tập thơ của mình thì tôi cảm thấy “Con Ma Bắt Viết” trong tâm hồn tôi thức dậy hành tôi, buộc tôi phải viết gì đó cho bài thơ, và tôi viết ngay bây giờ.