Gặp một loạt tám bài thơ luật của Vũ Hoàng Chương, thơ hay chấn động, lại là thơ của mùa thu. Vì dường như tám bài này chưa được đưa vào sách, nên bèn làm siêng gõ ra đây để xem như là tư liệu.
Nhưng thưởng thức mới là chuyện chính!
Tám bài ngẫu chiếm
I.Lòng còn sương khói tiễn đưa aiBỗng một cành khoe hạt ngọc càiVườn ấy lạnh đang vào tháng chínKiếp nào tu đã tới hoa mai?Giấc mơ hồ điệp chờ in bóngKhóm cúc trùng dương hẹn sánh vaitrở gót nghe như vàng hỏi đáBạch vương Thanh hữu có là hai?II.Tận đáy trời Thu vạn trượng sâuBóng hoa vượt khói đã lên lầuTrắng bao đêm những mơ về đóThoảng chút hương là nhận được nhauChim Thúy vũ bay hồn tưởng dứtSáo Giang thành rụng vết còn đauAi hay một kiếp hai lần nởNgà ngọc như in giấc mộng đầu.III.Ai còn ai mất ai đi xaTrùng cửu thơ trao lần thứ baĐất mượn trời vay chưa trắng nợQuỳnh đơn mai kép vẫn tươi hoaCùng đưa cảm hứng này lên vútĐâu để thời gian ấy vượt quaGió nổi, Thơ đang về tới điểmBóng ai soi cũng thấy hình ta.
IV.Một buổi đề mai có chúng mìnhHương còn phảng phất cả hai kinhBút trong thời loạn Mây chưa gácHoa trắng lòng thu Phụng vẫn minhÔm gối chẳng ưng làm viễn kháchNhớ xuân lại muốn vượt cao đìnhRượu kia đàn ấy sầu không pháThì khói Trùng dương tự ruổi binh.V.Thơ trao bạn họp mây nghiêng lầuGiữa tiệc cùng gieo ngọc ném châuNày cúc Cao đình mai Thạch hãnKìa lan Trần mộng quế Đan khâuLòng như người đẹp phương trời nhớTình vẫn sông dài nghĩa bể sâuHãy giọng ngâm vàng tung cánh bướmMà lên cho tới bất kỳ đâu?VI.Trời xưa từng rượu đẹp thơ hayĐâu biết còn thơ rượu gác MâyNửa bức không treo mà có mặtNgàn chung ai uống cũng ta sayNhư cành Mai trắng đôi lòng nguyệnKhác tiệc mơ xanh một thuở bàyThiên hạ anh hùng ư? Chẳng lẽDuy Hồng vương đó Bạch vương đây.VII.Người đi vườn cũng vào Thu rồiNgày để mưa tràn đêm nguyệt trôiCúc muộn đã bao giòng lệ ấyĐèn xanh còn nửa mặt hoa thôiBay dần nghĩa chữ mà thương bútNgâm đến cành mai lại nhớ ngôiVừa lúc sao lên ngoài cửa gácLấy đâu ra rượu chuốc ngàn bôi.VIII.Nghe như trời khó úp bằng vungĐã chuyển mình voi cánh mở tungVườn báo tin Mai lầu hướng BắcĐàn bay nét chữ bút lên cungChuốc say bỗng lạc loài hơi gióĐối hận càng eo óc tiếng trùngĐâu đó xe nghiêng... Và chớp mắtTrời khuya trống rỗng chỉ còn khung.Vũ Hoàng ChươngNguyễn Lam Điền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét