đêm qua gió lạnh qua thềmvầng trăng ngủ mệt trên cành lá khômùa thu chợt đến bao giờtrong tôi nỗi nhớ cũng vừa ngất saytình xa, xa mãi chân trờingười xa, xa ngoài vòng tay ấm êmsáng nay sương lạnh đầy cànhngoài sân chiếc lá nghiêng mình buông lơimùa thu nào lá không rơinhớ nhung nào-không ngậm ngùi đau thươngđau thương như lá thu vànghéo khô trong trái tim buồn lưu vongthu này ngồi đếm mưa tuônmưa rơi nẻo vắng mà hồn giá bănglá khô hay lòng khô cằnmẹ già đâu nữa lệ con dâng trànngười xưa tóc bạc ưu phiềnphố xưa lối cũ đoạn trường cưng ơiđêm nghe tiếng gió thở dàitrăm năm thân thế phận người long đongvầng trăng úa rụng sợi vàngtrong tôi ôi cũng úa tàn ước mơKhê Kinh Kha
Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2024
TÌNH THU TÀN ÚA – Thơ Khê Kinh Kha
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét