CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019

SƠ THU TỰ THÁN - La Thụy cùng thi hữu


     


SƠ THU TỰ THÁN                                     

Sương lam rắc muối tóc xanh rồi                                    
Mộng đẹp hoa niên ủ mãi thôi                                    
Cơm áo đong đưa lòng dậy sóng                                    
Sách đèn dang dở miệng hoen cười                                  
Hùng tâm thuở ấy tàn dây dẫn                                    
Tráng khí ngày nao tắt lửa mồi                                     
Tri kỷ dõi tìm nào mấy bóng                                    
Chiều thu con nước có trôi xuôi ?

                                LA THỤY                                             

HỌA 
             
                      
Bài hoạ 1
                                                             
NGÀY THU                                     

Đã đành hoa tóc điểm sương rồi                                    
Thì đổi đông sầu dạo nhạc thôi                                     
Cho “dậu mồng tơi” mơn mởn sống                                    
Để “trăng Vĩ Dạ” lửng lơ cười                                    
Trường đời vinh nhục, tuồng chông bẫy                              
Canh bạc đỏ đen, miếng bả mồi                  
Níu kéo men thơ, duyên hạnh ngộ                                    
Ngày thu bao lá có rơi xuôi

                                   Lương Bút     

SLIDESHOW VỀ SINH HOẠT ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG LA GI - HÀM TÂN NĂM 2011


Mới đó, ngay đầu năm Tân Mão (2011) này thôi, quý cựu giáo sư  - cựu học sinh  Nguyễn Hoàng khắp nơi về Hàm Tân, cùng hoan hỉ mừng đại thọ 90 tuổi của thầy Lê Văn Quýt  (vị giáo sư cao niên đã dạy trường trung học Nguyễn Hoàng - Quảng Trị từ lúc thành lập trường - những năm đầu thập niên 1950 của thế kỷ 20). Thế mà bỗng chốc Thầy đã về cõi vĩnh hằng ! Còn biết bao nhiêu thầy bạn cũ, giờ cũng hóa thành người thiên cổ! Ngày mai, biết ai còn, ai mất! Lòng rưng rưng xúc động, mình tải lại slideshow SINH HOẠT ĐỒNG MÔN NGUYỄN HOÀNG HÀM TÂN – LA GI đã thực hiện trước đây, bâng khuâng ôn kỷ niệm một thời còn chưa xa.


Rất cám ơn anh Lê Bảo Lâm đã hỗ trợ hết sức nhiệt thành về phần kỹ thuật vi tính  khi thực hiện slideshow này  

VỚI LƯƠNG MINH VŨ - Thơ La Thuỵ


           


                    VỚI LƯƠNG MINH VŨ

                     Ừ  thì xếp sách lên ngàn
                     Áo xanh sắc lính đổi trang mộng đời
                     Sài Thành ơi! Vạn Hạnh ơi !
                     Lìa Phương Hạ xứ , sống “ thời núi non”
                     Đổi dời biển sóng dâu cồn
                     Hồn nhiên “ Sơn nữ” mộng còn nguyên xuân
                     Hoa tay lưu dấu mệnh phần
                     Họa thi đan quyện chập chờn sắc không
                     Bèo mây hụt bước phiêu bồng
                     “Nằm nghiêng nhớ núi” sóng lòng vọng âm
                     Tóc râu bạc ánh tà huân
                     Dõi tìm “ tri kỷ” trở trăn cõi người
                     Vẳng nghe cây lá thở dài
                     Làn dư hương cũ thoáng bay khẽ khàng
                     Mịt mờ bụi thế mang mang
                     Đăm chiêu hoài vọng đến “ làng mộng mơ”
                     Ngẩn ngơ kiếp nhện tơ vò
                     “Người xa lạ” ấy bất ngờ quen thân
                     Thiện tâm hạt đã dậy mầm
                     Sao còn ảo hóa phù vân nỗi mình
                     Phố phường chao gót điêu linh
                     “Đêm say cùng bạn” thấy mình trong ta
                     Tắm trong gió cát ta bà
                     Trùng khơi khói sóng mãi tha hương hành

                                                                      LA THỤY

         *Những chữ trong ngoặc kép là tác phẩm của Lương Minh Vũ đã đăng trên các tạp chí VĂN NGHỆ , VĂN NGHỆ QUÂN ĐỘI ,VĂN NGHỆ THUẬN HẢI, VĂN NGHỆ BÌNH THUẬN , VĂN ( phụ trương của KIẾN THỨC NGÀY NAY) , riêng "Đêm say cùng bạn" là bài thơ LMV viết tặng La Thụy.

TRI KỶ - Lương Minh Vũ


              
     


      TRI KỶ
       (Tặng L.T.)

"TRI KỶ" là truyện ngắn hay của Lương Minh Vũ (hội viên Hội VHNT Bình Thuận) đã đăng trên báo Văn Nghệ của Hội Nhà Văn VN năm 1997. Sau đó được in trong tập truyện "NẰM NGHIÊNG NHỚ NÚI", NXB Hội Nhà Văn 2006. Xin mời đọc

Quách Phong tên tự Tầm Cầu, dòng danh gia vọng tộc. Dòng họ này như có thiên hướng đặc biệt về lãnh vực văn chương, học thuật và nghệ thuật. Đời nào cũng sản sinh những bậc thức giả khoa bảng lại lỗi lạc về các môn cầm kỳ thi họa .
Người ta đồn : Dòng họ Quách có một điểm di truyền. Ấy là một nốt ruồi son, hình trái tim, đỏ như máu, mọc dưới rốn, ngay đan điền. Đó chính là nguyên nhân của tài năng. Người nào có nốt ruồi càng lớn, tài năng càng nhiều. Không biết hư thực ra sao, nhưng đến Quách Phong thì rõ là có thực. Nó không còn là nốt ruồi nhỏ mà cộm lên thành một cục tròn vo, to tướng, rắn đanh. Giới văn nghệ gọi đó là “ nốt son thi ca” còn dân gian thì gọi là “ cục thơ ”.
Quả thực, Quách Phong là một thiên tài thi ca, biết làm thơ trước khi biết viết. Càng lớn dường như cục tinh ba lạ lùng kia cũng lớn theo và liên tục phát tiết. Thơ chàng tuôn chảy như suối, mọi lúc mọi nơi, mọi thể loại hình thức. Xuất khẩu một bài tứ tuyệt, phóng bút một bài thất ngôn. Xong tuần rượu cũng xong luôn một bài hành trường thiên. Khắp kinh thành người ta tôn vinh nể trọng Quách Phong, từ vua quan đến thứ dân, từ giới văn nghệ đến bọn công khanh. Không phải vì chàng là quan lại triều đình - đã đỗ tiến sĩ, đương chức Lễ bộ thượng thư kiêm Hàn lâm học sĩ – mà vì chàng có tài móc thơ từ trong trái tim mình ra cũng dễ như người ta móc tiền trong túi.

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019

VỀ THĂM QUÊ - Đoàn Minh Phú


               
                                    
            “Hai mươi năm chưa hề trở lại
             Nợ áo cơm dặm đường xa ngái
             Lòng hẹn lòng tôi nhé về quê”


      Những câu thơ của Tạ Nghi Lễ gieo vào hồn mình nỗi nhớ quê khắc khoải. Ừ ! Cũng đã nhiều năm mình chưa trở lại quê nhà. Bà con , bạn bè mỗi lần điện thoại thư tín đều thôi thúc, réo gọi mình về. Nhất là thằng Bình , bạn học cũ lớp 10A3, cứ mỗi lần điện thoại là hắn cứ châm biếng đọc thơ Tạ Nghi Lễ rồi gây với mình một cách gay gắt. Phải về thăm lại quê hương thôi! Quyết định xong, rứa là ngày 28/5/2011 mình bắt xe vào Sài Gòn dự đám cưới con gái của Cường - Thắm (bạn học cũ lớp 10A3 NH niên khóa 1972 – 1973). Trong tiệc cưới, mình gặp lại một số bạn học NH cũ như Hoàng Đức Nghiêm, Hoàng Văn Ân, Thuận Thân, Mỹ Trúc, Hường, Mú, Cúc, Hoa,…


        

                                Phú, Hùng, Cường, Thắm, Trúc


             

              Cúc, Trúc, Thân, Hường, Thắm, Hoa, Mú, Cường, Ân


BUỒN CÔ PHỤ - La Thụy cùng thi hữu


          


BUỒN CÔ PHỤ

Thiếu phụ bên song dáng võ vàng
Mắt buồn hoen lệ lúc thu sang
Đàn xưa ai oán như đồng vọng
Sáo cũ du dương cứ ẩn tàng
Bóng nhạn mù tăm đau dạ héo
Cánh hồng khuất nẻo lạnh hồn hoang
Chàng ngoài muôn dặm hay chăng tá !
Níu mộng ngày xanh phận lỡ làng

                                       La Thuỵ

              HOẠ

Bài 1

VÔ ĐỀ

Heo may về lại lá thu vàng
Nối tiếp bao mùa đã chuyển sang
Nắng hạ tươi màu gieo biếc ngọn
Mưa xuân tốt sắc nảy xanh tàng
Cô phòng thiếu nữ hờn chăn lẻ
Độc ẩm nam nhân giận cốc hoang
Một kiếp phù dung đời cách biệt
Cây đa bến cũ ở đầu làng

                          Ký Gàn

Bài 2

LỠ LÀNG

Cám cảnh duyên ai lỡ mộng vàng
Đêm ngày ngóng đợi bóng xuân sang
Hương đào lan toả phai trong gió
Ngõ trúc đong đưa nguyệt lộ tàng
Tiễn hạ ve sầu thân liễu héo
Đông buồn cuốc tủi quạnh vườn hoang
Lời xưa thề ước còn nguyên vẹn
Trong trắng tình em phận gái làng

                             Trần Ngộ

Bài 3

HẬN THÓI LỀ

Nhớ buổi thu xưa ngập lá vàng
Một chiều giã biệt lúc mùa sang
Phượng hồng cánh ép còn lưu giữ
Thư huyết tình loang mãi trữ tàng
Lắng đọng nỗi lòng cơn rét muộn
Vấn vương duyên nợ cánh chim hoang
Lề xưa thói cũ hay chăng nhỉ ?
Ấm ức buồn đau ngọn gió làng.

               Trần Văn Hạng

CẢM ĐỀ SƠN NỮ - Thơ La Thụy




CẢM ĐỀ SƠN NỮ
(Truyện ngắn của LMV)

Ngày tháng lặng, buồn tênh vòng cơm áo
Ta chồn chân mỏi gối với đời mòn
Thu mình lại ẩn thân vào ốc đảo
Chút khẽ khàng liệm kín khối tình son

Tóc đà bạc sao lòng còn hoài vọng
Một đời ta luôn dõi mắt tìm trông
Em hồn hậu trong ta thành vang bóng
Mắt môi xưa đọng ngấn ngát hương lòng

Rồi lãng đãng gần xa huyền dáng mộng
Nét thơ trinh vằng vặc ánh trăng ngần
Em thoáng hiện cho thơ đời ngân vọng
Ta ngậm ngùi nhìn lại đã tàn xuân

                                 La Thụy

HỘI NGHỊ THƯỢNG ĐỈNH MỸ - TRIỀU - Đức Hạnh và quý thi hữu


    


HỘI NGHỊ THƯỢNG ĐỈNH MỸ - TRIỀU
"Tung hoành trục khoán"

Tình yêu thực tiễn tâm hồn nở
Hội nghị công minh thế giới mừng

TÌNH nghĩa giao hòa thỏa mọi đàng
YÊU thương thắm nở, hận thù nhường
THỰC thi tháo gỡ lò nguyên tử…*
TIỄN biệt khai trừ cảnh chiến trường…
TÂM sẽ an bình ngời biển cả
HỒN luôn sáng tỏ đẹp thiên đường
NỞ hoa Thượng đỉnh ** vui Triều - Mỹ
HỘI NGHỊ CÔNG MINH THẾ GIỚI MỪNG.

Đức Hạnh
24 02 2019

* “Nhiều người dân Việt Nam kỳ vọng về một bản cam kết hoặc hiệp định phi hạt nhân hóa sau cuộc gặp giữa Tổng thống Trump và Chủ tịch Triều Tiên Kim Jong Un”
** “Hội nghị thượng đỉnh thứ hai giữa Tổng thống Mỹ Donald Trump và nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong Un dự kiến diễn ra vào ngày 27-28/2/2019 tại Việt Nam.”

Thứ Ba, 26 tháng 2, 2019

LƯƠNG MINH VŨ VỚI LÃNG ĐÃNG KHÓI SƯƠNG HOÀI NIỆM


             


          LƯƠNG MINH VŨ 
          VỚI LÃNG ĐÃNG KHÓI SƯƠNG HOÀI NIỆM

Tôi đã đọc “Sơn Nữ”, “Nằm Nghiêng Nhớ Núi”, Làng Của Những Người Mơ Mộng”… các truyện ngắn trên của Lương Minh Vũ đã gieo trong tôi một ấn tượng chung - Một không khí hoài niệm bàng bạc bao trùm. Những tình tiết, những sự kiện, những kỷ niệm xưa cũ như đan kết thành màn khói sương mờ ảo hư hư thực thực, với những nét chấm phá đậm nhạt của một bức tranh thủy mặc, trôi về trong tâm cảnh của nhân vật chính trong truyện.

GIỮA MIỀN NHỚ QUÊN... - Trần Mai Ngân


       


         GIỮA MIỀN NHỚ QUÊN...

Làm thế nào để quên một người mà bạn duy nhất thương yêu !
Khi càng muốn quên ta càng da diết nhớ !
Để quên một người ta phải tập tính bội bạc, bội bạc lại tình yêu và trái tim của mình. Để quên !
Và phải học cách nhớ, nhớ những giọt nước mắt đã rơi xuống vì bị tổn thương, đau khổ do người gây ra... Rồi nhủ lòng quên đi !

Giữa quên nhớ bộn bề là hư không của từ bi yêu thương.
Thôi thì đừng ép lòng mình ngang trái nữa. Cứ nhớ người đi, cứ yêu thương người đi cho đến bao giờ bạn chợt giật mình... một ngày ta không còn nghĩ đến người nữa, người thật sự không còn hiện diện nữa. Bởi những lạnh lùng đã xoá nhoà tình yêu. Lúc ấy là duyên thật sự đã hết .
Gặp gỡ để yêu và cũng để quên đi !
Giữa bộn bề quên nhớ, tôi xin chọn mình ôm trọn hư không làm người mất trí, không còn biết phân vân nữa !

                                                                              Trần Mai Ngân
                                                                                  26-2-2019

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2019

NHẠC SĨ PHẠM DUY ĐÃ PHỔ NHẠC THƠ CỦA LINH PHƯƠNG HAY THƠ CỦA CHUẨN NGHỊ ? - La Thụy




NHẠC SĨ PHẠM DUY ĐÃ PHỔ NHẠC THƠ CỦA LINH PHƯƠNG HAY THƠ CỦA CHUẨN NGHỊ ?

 *
Bài thơ
ĐỂ TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI

Em hỏi anh bao giờ trở lại
Xin trả lời mai mốt anh về
Không bằng chiến trận Pleime
Hay Đức Cơ – Đồng Xoài – Bình Giả

Anh trở về hàng cây nghiêng ngã
Anh trở về hòm gỗ cài hoa
Anh trở về bằng chiếc băng ca
Trên trực thăng sơn màu tang trắng

Mai trở về chiều hoang trốn nắng
Poncho buồn liệm kín hồn anh
Mai trở về bờ tóc em xanh
Vội vã chít khăn sô vĩnh biệt

Mai anh về em sầu thê thiết
Kỷ vật đây viên đạn mầu đồng
Cho em làm kỷ niệm sang sông
Đời con gái một lần dang dở

Mai anh về trên đôi nạng gỗ
Bại tướng về làm gã cụt chân
Em ngại ngùng dạo phố mùa xuân
Bên người yêu tật nguyền chai đá

Thì thôi hãy nhìn nhau xa lạ
Em nhìn anh – ánh mắt chưa quen
Anh nhìn em – anh sẽ cố quên
Tình nghĩa cũ một lần trăn trối.

                    LINH PHƯƠNG

*
Bài thơ
KỶ VẬT

Em hỏi
Xin trả lời mai mốt anh về.
Anh trở về không bằng Mũ Đỏ Áo Hoa,
Anh trở về không bằng huy- chương chiến-thắng.
Anh trở về trong chiều hoang chiếu nắng,
Trong hòm gỗ hoặc trên chiếc băng -ca.
Anh trở về nằm giữa vòng hoa,
Những vòng hoa tang chan-hòa nước mắt.
Anh gởi về cho em vài kỷ-vật,
Đây chiếc nón sắt xuyên mấy lỗ đạn thù.
Nó đã từng che nắng che mưa,
Đã từng hứng cho anh giọt nước.
Chiều dừng quân nơi địa-đầu lạnh buốt,
Nấu vội-vàng trong đó nắm cơm khô.
Anh gởi cho em một tấm poncho,
Đã rách nát theo hình-hài năm tháng.
Lều dã-chiến trên đồi hoang cháy nắng,
Che cơn mưa gió lạnh buổi giao mùa.
Làm chiếc võng nằm nhìn đời lính đong-đưa,
Và….khi anh chết cũng poncho tẫn-liệm.
Nay anh gửi cho em làm kỷ-niệm,
Nhận không em chút tình lính này đây ?
Tình lính đơn-sơ vì chinh-chiến kéo dài,
Nhưng tình lính chỉ lạt phai
Khi hình-hài và con tim biến-thể.

Chuẩn úy NGUYỄN ĐỨC NGHỊ
(Chuẩn-Nghị 1969)

*
Bản nhạc
KỶ VẬT CHO EM

Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại
Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về
Anh trở về có thể bằng chiến thắng Pleime
Hay Đức Cơ – Đồng Xoài – Bình Giả
Anh trở về, anh trở về hàng cây nghiêng ngã
Anh trở về, có khi là hòm gỗ cài hoa
Anh trở về trên chiếc băng ca
Trên trực thăng sơn màu tang trắng

Em hỏi anh em hỏi anh bao giờ trở lại
Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về
Anh trở về chiều hoang trốn nắng
Poncho buồn liệm kín hồn anh
Anh trở về bờ tóc em xanh
Chít khăn sô lên đầu vội vã…em ơi…

Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại
Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về
Anh trở về đây kỷ vật viên đạn đồng đen
Em sang sông cho làm kỷ niệm
Anh trở về, anh trở về trên đôi nạng gỗ
Anh trở về, anh trở về bại tướng cụt chân
Em ngại ngùng dạo phố mùa xuân
Bên người yêu tật nguyền chai đá

Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại
Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về
Anh trở về nhìn nhau xa lạ
Anh trở về dang dở đời em
Ta nhìn nhau ánh mắt không quen
Cố quên đi một lần trăng trối …em ơi…
Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại
Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về

                             Nhạc sĩ Phạm Duy

TRANH TỐ NỮ - Thơ La Thụy


 


    TRANH TỐ NỮ

     Người đứng đó vai gầy tóc liễu rũ
     Môi bồng bềnh chao cánh võng nghiêng lơi
     Mắt thẳm đọng sóng hồ thu nhẹ vỗ
     Chớm u hoài mộng tỏa vút ngàn khơi

     Thân đọng gió lung linh ngàn phấn bướm
     Dưới sương mờ diễm ảo nét mi lay
     Xiêm áo mỏng ủ men tình thắm đượm
     Tiếng hồ cầm huyền hoặc dáng liêu trai

     Ta níu mộng để lòng hoài phơi mở
     Thoáng ơ thờ, tình vẫn mãi đong đưa
     Trăng xế bóng, thời gian đành hẹn lỡ
     Cung tơ trầm đồng vọng nuối âm thừa

                                                   La Thụy

LIÊU TRAI CẢM TÁC - Thơ La Thụy


     


LIÊU TRAI CẢM TÁC

“Cô vọng ngôn chi, cô thính chi”
                  Vương Ngư Dương

Chiêu niệm hồn hoa chờ hiển linh
Hay là em hát khúc vong tình
Trăng xưa tròn khuyết trời còn thắm ?
Hạc cũ tụ tan đất có xinh !
Một phút tâm đầu mơ dáng bướm
Ngàn năm ý hợp mộng hình tinh
Sao khuya chếch bóng soi hoài vọng
Lãng đãng vàng gieo rợn nét trinh

                                       La Thụy    

Thứ Sáu, 22 tháng 2, 2019

NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH - La Thuỵ cùng thi hữu


        


NHÌN LẠI ĐỜI MÌNH

Sáu tư vừa tới : chửa phai xuân
Tàn cuộc chơi rồi mới tỏ phân
Thơ túi rượu bầu bay bướm mãi
Cờ bàn sách kệ thảnh thơi dần
"Trồng người" một thuở đang nhìn quả
"Gieo hạt" bao năm đã chọn nhân
Quá nửa đời a! Còn xanh mộng
"Vô vi" đỡ nhọc đến phàm thân

                                 La Thuỵ

 HỌA:

  CỰC THÂN GIÀ

 Bảy lăm sắp mãn: úa tàn xuân
 Mở ngón lần tay: ấy rõ phân
 Tóc trắng thân gầy đau mỏi mãi
 Da nhăn má hóp rệu long dần
 U mê một thuở đang thành quả
 Uế tục bao thời đã tạo nhân
 Đã hết đời ư ! Tàn cuộc mộng
 Đêm nghe chuyển tiết cực già thân

                            05.8.2017
                     Hương Thềm Mây
                (GM.Nguyễn Đình Diệm)

THƠ TẶNG NGƯỜI NGHỈ HƯU - La Thụy


      


THƠ TẶNG NGƯỜI NGHỈ HƯU

Ừ thì mình cũng qua cầu             
Rồi đây bục giảng thành màu khói sương                     
Còn đâu bụi phấn rắc vương             
Một thời sinh hoạt học đường mê say...!                                      

Giã từ giáo nghiệp hôm nay             
Giao thoa: khoảng lặng... , nhẹ bay cung trầm                    
Tơ vương ý kén lòng tằm             
Miên man kỷ niệm bâng khuâng dặm về                    

Thì ừ ! Chào biệt bạn bè             
Chia tay trường lớp, lắng nghe tiếng lòng                    
Chúc người ở lại tâm đồng             
“Trồng người” góp sức, thỏa lòng đợi mong

                                                    La Thụy
                                                (31/12/2010)   

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

BIỂN MAI HỒNG - Thơ La Thụy và các thi hữu


   


        BIỂN MAI HỒNG

        Hòn Bà ngắm sóng trầm tư
        Đồi Dương ửng nắng liễu ru ven bờ
        Sương lam sực tỉnh hồn mơ
        Chao mình theo gió lượn lờ cùng mây
        Cỏ xanh, mượt trải đất dày                  
        Dã tràng se cát lạnh gầy dấu chân 
        Bay cùng cánh mộng bâng khuâng
        Tình thơ ý nhạc như lần tuôn ra
        Tiếng lòng xưa vẫn mặn mà
        Ồ sao gờn gợn âm ba nỗi mình                           
        Lặng lờ rùa biển đinh ninh
        Nghìn năm hóa kiếp đọng tình rong rêu                  
        Dạt dào biển dậy niềm yêu                                      
        Lung linh khói sóng phiêu diêu mộng lòng
                                                                                 
                                                       LA THUỴ