TÂN VỊ HỒ TRƯỜNG(Tặng LM Thanh Lãng)Gạo nhà CHU ta không ănLộc nhà Chu ta không hưởngPhổi no khí trời cao giọng hát nghêu ngaoChen khúc hát ai ca lẫn tiếng gươm chiều CHIẾN QUỐCĐể mắt giai nhân sầu đằng đẳng ý XUÂN THUÔi ! Gái TRỮ LA về đâuNét đẹp nghìn xưa hiu hắtDãi lụa cuốn đài mây thơ níu nhạcKhông lãnh cung Tần sao cũng lạnh tần phi.Xin lỗi người em cùng ta ngàn kiếp hẹnDang dỡ từ đầu phen tái ngộ mỗi chu kỳNhư gió như sương như cách bèo bọt bểHỡi năm cung cung nào sầu bằng hai tiếng biệt lyTim ta mãi vì em rỉ máuBờ thu quạnh ngàn năm vết chân em còn dấuĐôi gót son hằn trên núi khổ sông đauNúi vò vỏ nhìn sông ăm ắp lệBởi trái ngang nào sông núi lạnh lùng nhauTa lại nghêu ngao khúc ca người vọng quốcNgàn vạn cách tay tình ôm thác ngọc đèo châuAi giấu thánh thư sau cơn rừng rực lửaVách nứa thảo lư chê mắc áo khanh hầuAi vỗ cổ bồn khúc ca hay tiếng lệSông VỊ đã qua mùa chờ vận buông câuĐời vẫn trẻ hồn tự dưng buốt giáTrời bốn phương mưa không loãng nổi men sầuTÂN VỊ HỒ TRƯỜNG ta rót mời ai nhỉHay chỉ mình ta lạnh buốt siết đêm sâuTường Linh1965
Thứ Hai, 15 tháng 4, 2024
TÂN VỊ HỒ TRƯỜNG – Thơ Tường Linh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét