CÓ THỂCó thể một ngày trong cuộc sốngTa quên đâu đó một con ngườiKẻ đã cùng ta nuôi hy vọngTrọn đời bước tiếp cuộc rong chơiCó thể đôi lần ta chợt thấyĐã nhớ ra điều ta cố quênNhững vết thương xưa chưa liền sẹTrái trời trở gió lại rung lênCó thể đôi khi ta dừng lạiTrước một hoàng hôn đã tím chiềuThầm hỏi ta về hay mãi mãiBao dòng trong đục cuốn ta theo?Lê Văn Trung19.04.24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét