NGƯỢC XUÔI CHO HẾT VÒNG LUÂN LẠCNgười đi bỏ lại bên thềm cũNhững lời hò hẹn đã xanh rêuĐưa tay vuốt nhẹ làn sương bụiChợt thấy lòng xưa úa bóng chiềuNgười đi bỏ lại con đường vắngLá rụng vàng phai áo lụa vàngCon đường hun hút xa vô tậnCát bụi đau từ mỗi bước chânCó kẻ ngồi buồn bên hiên quánRót rượu mà ngâm “Tống Biệt Hành”Người đi bỏ lại lòng sông quạnhBọt bèo từ đó cũng lênh đênhNgười đành bỏ lại, đành quên lãngGiấc mộng đời xanh buổi tóc xanhNgược xuôi cho hết vòng luân lạcTìm nhau nơi cuối bãi đầu ghềnhLê Văn Trung04. 2024
Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2024
NGƯỢC XUÔI CHO HẾT VÒNG LUÂN LẠC – Thơ Lê Văn Trung
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét