THÁNG BA HOA ĐIỆP VÀNG…Giữa Sài GònXe cấp cứu đang vội vã hú còiTháng Ba hoa Điệp vẫn vàng rực rỡNắng chang chang đốt tình ta hấp hốiEm bước đi đôi chân còn bỡ ngỡTrong cơn giôngGiữa ánh chớp nghiệt ngã của số phậnEm chợt nhìn ra anh và dừng lạiGom những tin yêu gửi gắm hết vàoNhưng cuộc đời không giống giấc chiêm bao…Em chơi vơiKhi chợt hiểu ra… Để từ đóLặng lẽ nói cười, lặng lẽ nát tanTháng Ba hoa Điệp vẫn rực vàngEm lặng lẽ nói cười, lặng lẽ nát tan…Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét