GIẤU NHAU MỘT CÕI RIÊNG
Em giấu hạt mưa trong mắt
Mong manh lòng nhớ hương xưa
Người xa... Bao lần hiu hắt
Buồn ơi biết mấy cho vừa
Em giấu chiều vàng trong áo
Sớm chiều sóng lụa thênh thang
Tóc chưa phai hồn dã thảo
Yêu thương ngày đã muộn màng
Giấu ngày xưa vào chốn cũ
Thời yêu nung nấu giấc mơ
Em qua từng mùa lá đổ
Tương tư về tới... ngẩn ngơ
Giấu giọt đông về qua ngõ
Bình yên nghe tiếng tình ru
Lời thương thơm lừng hương cỏ
Dường như em biết ngơ ngu.
NẮNG CÓ NHƯ XUÂN
Thèm nắng cho đong đầy mắt nhớ
Phố lạnh vai gầy em như mơ
Góp nhặt yêu người về bỡ ngỡ
Kêu thầm tên một chút đợi chờ
Nắng có mềm nỗi buồn xuống thấp
Ơi em xưa dâu bể phận đời
Xuân đã chạm lòng ai khuất lấp
Cách mấy mùa xa vẫn trùng khơi
Hỏi thử nắng sao về quá muộn
Em ru mình những giọt đông phai
Thuở mộng đầu cơ hồ sóng cuộn
Để bây chừ con nước chia hai
Nắng vẫn còn xuân bay áo lụa
Lối cũ ta về lắm nẻo thương
Em có còn thơm lây bậu cửa
Nắng cho hồng tóc gió tơ vương.
MÙA XUÂN GỌI
Hồn thơ như mùa xuân gọi
Ta nghe chùng nhớ miên man
Đó đây hoa lá chứa chan
Tình em về như rất vội...
Phố đã xanh rêu nguồn cội
Cuối đường lồng lộng dáng ai
Buồn dâng tràn đôi mắt nai
Bước chân trải chiều Thành Nội
Nghe như lời xuân tắm gội
Tóc bay một phía hương nồng
Lay hồn giữa thoáng mênh mông
Tương tư... lòng thôi chật chội.
Hoàng Chẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét