Nhà thơ Hạ Thái
TÂM SỰ GIỮA ĐỜI(Tặng đôi bạn Hiếu Lan)Dấu ấn ngày xuân bạn vẫn cònta thì biền biệt bước chân bontừ khi nhạn lạc vào mây xámlà lúc gió xuyên dạt sóng cồn!Ta từ treo kiếm bên triền núingựa quỵ cổn khuya gục bãi hoangtấm thân ngang dọc đành thôi cũngtím cả tâm can... lụy đoạn trường!Ngồi đây hoài niệm ngày xưa đóthấm thía lạnh vào từng nỗi đautrăng hỡi đêm nao còn sáng tỏchừ mờ mây khuất lịm hồn sâuCám ơn những tấm hình trân quýnăm chục năm non cổ tích rồinét chữ bài thơ đêm viết vộicuộn tròn kỷ niệm bạn và tôi...*Ta trót nhiều phen say giữa chợtiếc đời nặng nợ phải gian nankể từ gãy súng tan hàng đóđủ chuyện bẽ bàng... lắm oái ăm...Nhân thế tình đời đà vốn vậythời gian không thể một phôi phacố vùi chuyện cũ mà không thểchiếc bóng vô cùng chấp chới xa ...Hạ Thái2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét