Xin giới thiệu một bài thơ hay của nhà thơ Lê Mai Lĩnh (Sương Biên Thùy).
EM, PASTERNAK VÀ THƠNếu được sống một thờiNhư một thời, Pasternak đã sốngAnh cũng có cho mình, một Zhivago, DoctorNếu được/ bị / sống một thờiNhư một thời, Pasternak dũng cảm tung hoành ngòi bútAnh cũng có cho mình, một trời thơ Tình YêuNếu được / bị sống một thờiNhưng đã không có một thờiNên anh đã tay không, nếu như em không đếnNhưng em đã đếnHiếm hoiMuộn màngGiũa đời ta, thời bóng xếEm đến, làm đảo điên đời taCái đã mất, lấy lại được rồiCái không còn, hiện hồn trở lạiCái đã chết, đòi sống lại, phục sinhCái dưới đất, chui đầu mà dậyCái trên trời, không dưng rớt xuốngCái ngoài biển, trôi dạt vào bờCái ngủ yên, lồm cồm bò dậyCái điên khùng, trở lại cái tỉnhCái bất thường, trở lại ngon lànhNên ta gọi, là em Lara của taCũng phảiAnh đã là Pasternak, của, do, bởi, tại, vì emCảm ơn emNgười tình chín đỏCuối đờiVô song.Sáng nay chép lại bài thơTrong quán cà phê đường Lam SơnGiữa vị đắng và khói thuốcNơi anh đưa em tớiCăn nhà số 13Để mai sau lỡ có thế nàoEm đổ tại anh chọn số 13 xui xẻo.Đêm qua lại nữa, một đêm trắng mắtEm, Pasternak và ThơChập chờn trong anh, giữa cơn mộng tỉnhRượu, không uống mà sayTình, lỡ vương phải chịuEm hiểu không,Lòng anh.Lê Mai Lĩnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét