Nhà thơ Hoàng Chẩm
NGUYỄN HOÀNG KHÚC NHỚ NGÀY VỀTháng sáu về bên dòng sông quêThành Cổ dậy mình thức cùng dấu xưa trở lạiNgắm nghía những non tơNhững ngọn nến được thắp lên từ bàn tay nâng niu kỉ niệmHạnh ngộ trường xưa bao hoài niệm một thời.Tháng sáu về căng phồng kí ứcKỉ niệm xưa bung nởNhen nhúm trong lòng từ một nơi để nhớ.Lớp học biết mấy buồn vuiMấy mùa thi đi qua có bao lần chia biệtTrang lưu bút hồng một thuở hồn nhiên.Tháng sáu hôm nay ta đi ngược thời gianGiữa ngày về ta vùi mình cúi nhìn những bất chợt,Sân trường xưa đầy ắp những thân quen.Mới đây thôi một bể dâu kéo dài ngót mấy mươi nămTừ chinh chiến quê hươngTrường mất người xa xăm muôn nẻoBạn bè đứa ra đi…. đứa áo mỏng sờn vaiGồng gánh kiếp đời luân lạc khắp những góc trờiĐeo đẳng truân chuyên nợ nần cơm áoThầy cô biền biệt theo dòng đời qua đi nhiều khúc rẻBỏ lại sau lưngƠi những tiếc nuối ngâm ngùi!Lắng sâu biết mấy phận người trôi nổiTôi cùng bạn- cùng em khuất mấy dặm sơn khêNgẩn ngơ đau ….Tháng sáu về trên góc phố thân quenThạch Hãn ơi chiều lòng người từ trăm nẻoHoàng thành xưa níu buộc những bước chânThức cùng nhau vội vã như chưa hề nói lời chia biệtNguyễn Hoàng xưa!Hạnh ngộ xin như là hạnh phúc cùng đưa nhau về trường MẹVượt xa nghìn trùng mấy trăm khuôn mặtTay trong tay nối lại những niềm vui.Tức tưởi - bồi hồi - xôn xao nỗi nhớBiền biệt nhau!Nửa đời mới ngó thấy mặt mày nhauÔi thân thương biết mấy những sẻ chiaThế mới biết xa mà không cách lòng cách mặtNguyễn Hoàng xưa!Thành Cổ trở mình với mùa hoa tháng sáuEm không về nhặt lại cánh bằng lăngBến sông buồn mênh mang con nướcGóc trời xa dõi mắt một mùa trăng.Một vắng xa chốn mù sương khuất lấpÁo trắng ngày xưa ôm giữ một tinh khôiNay còn đây một chỗ ngồi trống trảiNhắc một cái tên nghe mặn bờ môi….Nguyễn Hoàng xưa!Quay lại tìm nhau giữa một ngày vềĐồng điệu nhớ đồng điệu thương với phôi phai màu tócĐiệp khúc trường xưaChuyện ngày qua hàn huyên không kể hếtBạn và tôi - em và tôi mỗi người một cố triVề bên nhau như không biết mình có tuổiXin như vòng tay ngày thơ bé thân thươngChưa biết dấn thân giữa trong đục cuộc đời.Vui cứ đến! quên hết muộn phiền quên hết trở trănVề bên nhau nghe đời mình rất lạTháng sáu sum vầy rưng rưng một mùa hoa.Nguyễn Hoàng ơi!Rồi mai đây mỗi người một dấu chấm giữa hư khôngNhững vạch kẻ cuộc đời với khói mây hoang hoảiMấy ai giữa muộn màng.Về lại với nhau bàng hoàng xót xa nơi cố quậnTa như có nhau giữa khúc nhớ tháng năm.Nguyễn Hoàng ơi!Xanh trong và mãi mãi xanh trong.Quảng Trị - Những ngày tháng ba 2012Hoàng Văn Chẩm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét