CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 28 tháng 1, 2025

ĐOẢN CÚ MÙA XUÂN, NĂM LÀ THÁNG, CANH GÀ, ĐÃ QUA, PHƯƠNG NAM, LÊN NON, KHÔNG CÓ CÂU TRẢ LỜI, NGÀY NAY NGÀY MƠI, ĐẦU THU CUỐI THU, NƯỚC CHẨY – Thơ Chu Vương Miện



 
 
ĐOẢN CÚ MÙA XUÂN
 
Lá đã rơi hết trên đất
nụ đang căng da
mấy con chim non há miệng
chiêm chiếp gọi xuân về ?
ngừơì lữ hành đứng một mình hút thuốc
ngoài sân ga ?
ta nằm đắp chăn mà chưa ngủ
băn khoăn về tuổi già
bản nhạc nghe hoài mà chả cảm
lẩm nhẩm hoài mỗi bài thơ ?
ngừơì xưa ngừơì cũ giờ đâu nhỉ ?
đâu khác nhân vật Quỳnh Diều trong thố ty hoa
đọc mấy câu thơ dịch cảm thương Liêu Quốc Nhĩ
khi không lại chia nửa sơn hà ?
chợ nam chợ trung và chợ bắc
hoa mai thược dược và trúc đào
cây súng đứng rủ lá trên mặt nước
con cá mại cờ dưới lòng ao ?
ta mang tuổi thơ mang thả từ thuả đó ?
giờ tìm chả có một âm hao
cũng vẫn là hoa là xuân
mà xa cách nhau một biển nước
bên nhà giao thừa và tết đến trước ?
bên này thời lẽo đẽo tới sau ?
chờ mãi chả có thư từ gì cả
chả lẽ chúng mình kiếp này lỡ nhau ?
 
 
NĂM LÀ THÁNG
 
tuổi cuả năm là tháng
tuổi cuả tháng là muà
tuổi cuả muà là ngày
còn tuổỉ cuả ta là gió mây ?
năm hết thời tết đến
hạ tới đuổi xuân đi ?
trời sinh làm con gái ?
có thuả và có khi
khi cần ở cứ ở
khi đi cứ đi ?
ta sống ngang dáng liễu
ven hồ than suốt đời ?
đằng sau là dẫy nuí
đằng trưóc là duyềnh khơi
than thở lòng đất nước ?
lầm than cùng kiếp ngươì
tháng thừa và tháng thiếu
một vầng trăng trên trời
Nhìn theo nhìn vậy vậy ?
chả biết buồn hay vui ?
 
 
CANH GÀ
 
nắng lên chiều xuống tà tà
hồi chuông Trấn Võ canh gà gác nhau ?
chuông đồng ồn được khá lâu
tiếng gà eo óc chả đầu chả đuôi
Thọ Xương ngủ giấc chưa muồi
à ơi nhịp võng võng mời võng đưa
chuông chùa thánh thót từ xưa ?
tiếng gà giấc sáng? giấc trưa? giấc chiều ?
chuông gà nghe mãi hoá yêu ?
 
 
ĐÃ QUA?
 
vẫn mặt trời vẫn mặt trăng
vẫn sông quanh núi vẫn sương giăng
dân tộc không chân chạy vùn vụt
không gian hầu như vẫn tận cùng ?
vẫn em và vẫn anh ?
vẫn một vùng chung một vừng trăng
anh nhìn mặt trăng mọc
thì em nhìn mặt trăng lặn ?
cũng kể là hữu duyên
hữu duyên thiên lý là thiên lý
vô duyên thiên lý dạ lai hương
ngửi hoa mà ngạt hai lỗ mũi
vẳng tiếng ve ran ở bên tường
vẫn thế này vẫn thế kia ?
ở trong và bị loại ra dià
em đi có còn gì? nhắn lại
hay chỉ là khăn gói gió đưa ?
 
 
PHƯƠNG NAM
 
đấu rượu dở dang ngoài quán cóc
giầy cỏ gươm cùn hành phương nam
xe trước buị hồng mờ bốn bánh
xe sau gẫy gọng lật thảm thương ?
tang bồng chi chí nơi nao nhỉ ?
nón rách áo sờn bóng tà dương
tiền chiến cũng chả ra sao cả
hậu chiến tan hoang cả chính trường
trong nước còn quán bà cả đọi
quê người không có mái tây hiên
mở bừng con mắt vào trang sách
con chữ lao đao góc vẹt mòn ?
binh lửa cũng tràn vào trang giấy
ỡm ờ trăm nhớ với ngàn thương ?
đi đâu hoặc có về đâu nưã ?
dọc đường bên mộ dấu chân nhang
mờ mờ nhân ảnh đầu thế kỷ
khúc giữa lâm ly lắm đoạn trường
đâu phải Tố Như mà đứt ruột ?
tân thanh gơị nhớ điệu Kê Khang
kẻ trước người sau ăn cái buá
đau đớn khi hiểu đã lạc đường
trăm năm vân cẩu là mấy chốc ?
sau trước vẫn là hành phương nam ?
 
 
LÊN NON
 
giận người bỏ quận lên non
ngồi chơi chốc lát lỡ cơn ngủ chiều ?
một liều ba bảy cũng liều
nhớ người bỏ cả cái lều vải hoa ?
thôi thì gởi lại non xa
về xuôi mình lại với ta? ta mình
khi không ta cũng muốn khùng ?
 
 
KHÔNG CÓ CÂU TRẢ LỜI
 
gió chỉ có bổn phận thổi trên mặt biển
và sóng thời cũng chỉ chồm vào bờ ?
[ chồm luôn lên bãi cát ]
rừng phi lao thì xưa rầy ca hát
là lũ dã tràng phải chạy tới chạy lui
mấy con ốc hương chết tự mớ đời ?
để lại vỏ nằm chình ình phơi nắng
loài chim biển bay xong rồi đậu
mấy người hát rong kẻ đàn [ kèn ] hợp tấu
kẻ ăn xin trên tay là con kéc già
lớp du khách thời đi lại đi qua
hàng bán nước rong đi qua đi lại
 bãi biển phương tây hầu như chỉ vậy ?
mà năm nào ta cũng đến nơi
dõi mắt nhìn mờ mờ hơi khói ngoài khơi
bên kia thái bình dương lá quê hương ta đó ?
mỗi mảnh đất giòng sông cũng cần hơi thở
giống gã thi sĩ làm thơ ?
giống như bầy dã tràng chạy khan ?
[ mệt thấy mồ ? ]
nhưng đứng yên thời không thể được
chả ai nghĩ rằng chiều tà sắp hết ?
 
 
NGÀY NAY NGÀY MƠI
 
ngày nay hai đứa từ nhau
bắc nam một giải ruột đau rụột thừa
vô tình cơn nắng cơn mưa
cơn gió cơn bão cơn trưa cơn chiều ?
vòng vo cũng một chữ yêu
mà cơn động đất quá nhiều khói cay
khói lên thoang thoảng giả cầy
cây khô khát nước giữa ngày hè nung
 
 
ĐẦU THU CUỐI THU
 
kẻ ở đầu thu kẻ cuối thu
cùng chung nhau một giải sương mù
rừng phong lắm chỗ vàng hết lá
nhuộm đỏ chân trời mây ngất ngư
con người cưá đường xuôi nẻo ngược
trời đất theo nhau chuyển bốn muà
bầy quạ chán phèo bay đi tuốt
cả một cảnh chiều cây đứng trơ
gió chuyển phương nào nghe thoáng lạnh
ờ ra toàn một trận thu phong
gió núi gió sông sao nhiều thế ?
mà ta lạnh ngắt một tấm lòng ?
chờ mãi thét rồi đầu tóc bạc
ngang ngang theo sóng biển bên duyềnh
chả ai thắc mắc? cầu bên nước
biết thủa nào mái tóc đang xanh
ta đứng goị đầu thu đến vội
người chờ cuối thu ngóng cố hương ?
lá bay theo gió ừa theo gió
mờ mắt nhìn quanh lạ phố phường
 
 
NƯỚC CHẨY
 
đời nước nước chẩy đời đá đá mòn
rừng thông xanh ngắt đời ta mất còn ?
nước chẩy chẩy xuôi đá mòn mòn rồi ?
rừng thông thay lá ta buồn hay vui ?
hồi chuông giác ngộ ôi vòng luân hồi
 
                                    chuvươngmiện

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét