CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2025

BÂY GIỜ, NỢ NẦN, CON NGƯỜI, CẢM THƯƠNG, CON SÁO, MÙA XUÂN, ĐÁNG CHÁN ĐÁNG VUI, KHÔNG KHÔNG, HAI NƠI, TAN HỢP – Thơ Chu Vương Miện

 
   
 
 
MÙA XUÂN
 
hoa nở vào mùa xuân
cũng tàn luôn vào mùa xuân ?
lá xanh vào mùa xuân
lá vàng đỏ vào mùa thu
rụng vào mùa đông ?
năm này năm khác
trái đất quay một vòng
ngày nào thì cũng vậy
hết mặt trời mặt trăng
hết sáng thì lại tối
hết khuyết lại tròn
vẫn là vàm sông
cây đa bến cộ
nước lưng lưng giòng ?
 
 
BÂY GIỜ
 
sơn khê quá quắt đò giang
đêm tàn cách một đại dương mịt mờ
cung đàn cũng chỉ lơ mơ
dăm dây lẩm cẩm nửa khờ nửa quên
yêu nhau mà chả có tiền
nào đâu có khác tình duyên con bò
con bò ăn chả có no
nằm chơi vểnh mõm chân co chân dài
em à thôi cứ lai rai
yêu anh để đó chờ hoài ỉ ôi
nếp nào chả gột thành xôi
gạo nào chả nấu trong nôì đồng thau
tội tình một mớ phao câu
ế xưng ế xỉa lại mau mang về
ngày xưa còn nguyện còn thề
bây giờ thả lỏng hề hề em tôi ?
 
 
NỢ NẦN
 
anh đi còn nợ em tiền
em còn ghi sổ chả phiền chi nhau
thôi thì mai mốt về sau
anh mà khấm khá biết đâu trả dần
anh đi còn vướng chút tình
xa em anh cũng quên dần mối yêu
chúng ta đâu phải chợ chiều
bán đổ bán tháo bao nhiêu cũng đành
anh đi em ở một mình
lều thơ còn đó bức tranh sơn mài
trong tranh vẽ một cội mai
một ngày sương muối bằng hai ngày thường
anh đi gửi lại nỗi buồn
buồn bay theo gió gió luồn qua thân
trên trời mấy đám phù vân
đám bay theo tóc đám ngần ngại trôi ?
 
 
CON NGƯỜI
 
ô long thả trong ấm
trút nước sôi vào trong
mạnh thần trên caí đĩa
tựa bên bình hoa hồng
rót vào ly hồng trà
nước nâu non bốc khói
ly men xanh mơì gọi
thiếu mùi hương cuả hoa
nghe hoài câu chuyện cũ
núi vũ di sương pha
tuyết treo trên mỏm núi
trà trăm năm đang già
ngụm một hơi đắng ngọt
nhớ dăm điển tích xưa ?
Lưu Thần cùng Nguyễn Triệu
người lạc đâu bây chừ ?
tay gậy lê dép cỏ
khóc cười ba tiếng rơi ?
thắp đèn nhìn ngắm mãi
dài ngắn của kiếp người ?
 
 
CẢM THƯƠNG
 
bạn coi cõi này cơn gió thoảng
giầy cỏ nón rơm dưới nắng tà ?
lục quốc ngán thay thân chiến bại ?
tưởng gì ? chiến hữu lũy hào xa
kéo lê một kiếp thân tù tội
thân chim cũng chả khác thân cò ?
cá chậu cá ao ? thì cũng vậy
nỡ nào hát khúc thất sa cơ ?
60 cũng tưởng là xong nợ
cảm thương cho số phận quân cờ ?
 
 
CON SÁO
 
bao nhiêu con sáo lẩm cà lẩm cẩm
qua sông cả ?
em 55 năm khô mãi chả chồng ?
bao nhiêu đường ông trôi đâu hết trọi
để cho em ? ôm gối nằm không ?
30 năm kể ra cơ khổ
mà chúng ta ở cùng phố sài gòn ?
tình cà chớn văn veo thời thơ ấu
đến bây giờ bánh lọt hết trơn
mình hai đứa phương trời cà dzựt
mấy bài thơ chỉ chán cùng chường
em 55 vẫn còn là con ghế ?
nghĩ tới em “ tâm viên ý mã “ dậy từng cơn
anh bây giờ cũng 64 tuổi
nhai bánh mì lại nghĩ nhai cơm ?
tình chỉ đẹp khi hai người khốn khổ
tình chả vui khi lỡ cỡ về vườn ?
 
 
ĐÁNG CHÁN ĐÁNG VUI
 
đời đáng chán ? hay đời đáng vui ?
trong tay còn một nắm bùi nhùi
đốt lên bốc khói nhoà nhân ảnh
thiên đàng điạ ngục nẻo quan hoài ?
thực tế là nằm trong nghĩa điạ
có lăng tấm mộ và tấm bia
sự nghiệp đến đây là quá cỡ
tiếc thay laị thiếu mất con rùa ?
đời đáng vui ? hay đời đáng chán ?
bấy nhiêu năm đồng khô hồ cạn ?
đầu cúi xuống hay mặt ngửa lên ?
nhìn bạn bè mà thấy then thẹn ?
60 năm chẵn một kiếp người
có người hưởng thêm mươi niên nữa
có người hưởng dương tuổi hai mươi ?
có người đi chậm người đi vội
nhưng dù kiểu nào cũng về một nơi ?
thực ra đời không chán không vui
lạc [đậu phụng ] rang vừa ngọt vừa bùi
ly rượu sủi tăm trong lòng bát
con gà trống gáy đời chỉ thế mà thôi ?
 
 
KHÔNG KHÔNG
 
hoa rơi hữu ý nước chẩy vô tình ?
trong tim em có chị ?
trong tim chị em là ngươì dưng ?
nên chi dù ở gần nhau
chị vẫn lấy chồng ?
hàng ngày chị đi dậy học
lạt lòng nhắc đến tên em ?
chị ghi zero [ số không ]
 
 
HAI NƠI
 
em đi đường em tôi đường tôi ?
từ nay mỗi đứa một cái nồi
caí nồi bằng đất tôi nấu cháo
cái nồi bằng nhôm em nấu xôi
tù tội cũng xong ? tình tiền cũng hết
ngẫm nghĩ cho cùng đúng đồ chết tiệt
văn chương hồi trước ở trên bàn
bây giờ rửa bát ngồi dưới bếp
có tiền có cánh hoá thành tiên ?
không tiền ăn bám mãi cũng phiền
càphê gạo rang cùng hộp điệp
nhớ em nhớ quán ? uống đỡ nghiền ?
thế là hết rồi chuyện tát biển đông
 bố cu mẹ đĩ bắt rạm bắt cua đồng
rau sam vẫn mọc vô tội vạ
lẫn vào bờ cỏ ruộng đòng đòng
cách núi ngăn sông đường đi khó
ăn rau nhịn đói không mắc nợ
em cứ thoải mái một mình thăng  ?
anh vưỡn ngồi đây cùng con chó ?
 
 
TAN HỢP
 
bèo hợp bèo tan
trăng khuyết trăng tròn
mất nước rồi độc lập
độc lập chia hai miền
đánh mãi rồi cũng bình
bình xong mà chả yên
vừa đói lại vừa loạn
dù sao đã một miền
ôm mãi đầu mà nghĩ ?
nghĩ mãi rồi hoá điên ?
 
            chuvươngmiện

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét