Hôm qua, 1 tháng 5, không có Lễ Lao Động. Người ta vẫn kiếm sống, đi làm để kiếm ăn...
Tôi, dừng bước lang thang, kêu ly đen bèo bọt. Cô bán hàng vuốt tóc, rót cà phê nửa ly...
Ra hành lang, ngồi lỳ. Tôi, nửa giờ ngắm phố. Gần đó là cái chợ có người ra kẻ vào...
Tôi không có bạn nào / để nhâm nhi tâm sự. Mỗi giây một quá khứ. 30 tháng Bốn xa...
Nửa giờ... cũng trôi qua. Bọt bèo và khói thuốc. Tôi như nai-nẻo-thuộc, ra parking, vi vu...(*)
*
Ngày hôm qua âm u.
Hôm nay như mùa Thu / đang có rồi, lạnh lắm... Ai cũng mặc áo ấm, tôi cũng như... trần ai!
Không nghĩ tới ngày mai (vì ngày mai chưa tới). Tôi thản nhiên không đợi / bài thơ này thành... thơ!
Có thể trời sắp mưa. Người ta lại vuốt tóc? Hàng cây con phố dọc, tôi thở dài... Ngó ngang!
Thơ tôi... là khói nhang / ai thắp ngoài nghĩa địa. Ngày đầu tháng Năm né / gió mưa ngày hôm qua!
Tôi thở khói thuốc phà,
tóc ai dài như suối.
Tôi quên mình mấy tuổi,
đây, không là Liên Khương...
Trần Vấn Lệ
(*) Thơ Huy Cận:
"Nai cao gót lũng sương mù / xuống rừng nẻo thuộc nhìn Thu mới về... sắc trời nhàn nhạt dưới khe..."
"Nai cao gót lũng sương mù / xuống rừng nẻo thuộc nhìn Thu mới về... sắc trời nhàn nhạt dưới khe..."

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét