Em đi qua tôi một chiều năm cũÁo mơ vàng như chiếc lá thu rơiTôi chờ đợi một mùa xuân nắng mớiMàu hồng tươi trong rạng rỡ đất trời.Em đi qua tôi một ngày giông bãoCơn gió lay nhiều những nụ tình phơiNgày chìm sâu cho đêm mở lời mờiChào hiu quạnh về trong từng nhịp thở.Em đi qua tôi cho một lần dang dỡTuổi xuân thì trôi dạt mấy xa xôiTôi đếm bước chân buồn lên phố nhỏTay đón màu sương khói lên tóc, môi.Em đi qua tôi sông nước chảy mù khơiTrên tàng lá trên ngàn hoa vời vợiBên thềm vắng cung đàn tôi để lạnhDây phím chùng câu hát mãi buông lơi.Em đi qua tôi ánh trăng soi rười rượiHắt hiu buồn lên mấy rặng lau thưaĐâu sông Tương, đâu Tầm Dương bến đợiTôi lặng nhìn, thơ thẩn một trời mơ...Phan Quỳ
Thứ Tư, 7 tháng 5, 2025
EM QUA DỊU DÀNG – Thơ Phan Quỳ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)

rất lạ: thơ và văn của PQ sao mang tư chất một "người nam" nhỉ? từ lâu tôi không hiểu, các bạn nghĩ sao?
Trả lờiXóa