Từ trái sang:
Nhã My, La Thụy, Thích Tấn Tuệ, Kha Tiệm Ly
LỜI VỌNG CHÂN MÂY
(Cảm đề "Hát giữa rừng chiều" của ĐHT)
Non thiền lắng bợn sắc không
Suối nguồn lờ lững một dòng chân như
Hương Tây phương giũ phù hư
Thoát trùng bể khổ Thuyền Từ phiêu diêu
Hòa mình cùng chốn tịch liêu
Chuông mai Suối Đó, kinh chiều Chùa Đây
Thì thầm lời vọng chân mây
Rừng chiều ai hát riêng tây vô thường
La Thuỵ
HOẠ:
1/
LỜI VỌNG CHÂN MÂY
Lắng lòng nuôi dưỡng tâm không
Vui cùng tuế nguyệt thuậndòng chân như
Sắc hồng mây thả phù hư
Hoa trôi suối bạc hiền từ phiêu diêu
Đâu quang đãng, đâu tịch liêu
Sắc không, không sắc những điều đó đây
Cuốn theo cơn gió đùa mây
LỜI VỌNG CHÂN MÂY
Tâm thiền từng trải sắc không
Hữu thân hữu động lội dòng chân như
Lý tìm chân lý thực hư
Xả thân mới có hồn từ phiêu diêu
Khi rậm rực lúc hoang liêu
Vòng xoay nhật nguyệt sớm chiều là đây
Buồn vui trắng tải ngàn mây
Hạc vàng để lại lầu tây y thường
Võ Sĩ Quý
3/
VÔ THƯỜNG
Hồng trần sắc lập dị không
Cuộc đời vốn dĩ là dòng chân như
Tịnh tâm mặc lẽ thực hư
Tạm rời bể khổ hồn từ phiêu diêu
An nhiên giữa chốn cô liêu
Ươm vần gieo ý vui nhiều từ đây
Thả hồn theo gió cùng mây
Sầu như tan biến ngất ngây vô thường
Clover
4/
VỌNG TỪ HƯ KHÔNG
Lòng trần đón gió hư không
Đường trần vô trước suối dòng như như
Cõi trần sạch bóng phù hư
Tây phương: Bến đó, thuyền từ tiêu diêu
Đất trời đâu chốn hoang liêu
Tâm bình ý tịnh sớm chiều: Chùa đây
Gió yên biển lặng quang mây
Bát phong bất động phương tây: Tâm thường
Lê Văn Thanh
Lê Văn Thanh
5/
SUY NIỆM BIỂN TÌNH
Đường trần ảo mộng có, không
Tâm hồn hướng thượng chung dòng sông như
Trái tim nhân ái nào hư
Mênh mông sóng vỗ biển Từ phiêu diêu
Sắc hồng nhân thế cô liêu
Bỗng nghe tiếng vọng về chiều đâu đây
Biển tình tỏa sáng trời mây
Tâm linh suy niệm đẹp thay vô thường.
Đức Hạnh 4.7.2016
Đức Hạnh 4.7.2016
6/
ĐÂU DỄ BỎ BUÔNG!
Mây chiều bàng bạc chốn không.
Suối danh gió lợi níu dòng ngỡ như.
Biết không không biết thực hư,
Tình đau tim nát cũng từ lá diêu.
Bao lần cười khóc cô liêu.
Bỗng nhiên chợt tỉnh một chiều về đây,
Cao xanh vẽ chó trên mây,
Bỏ buông nói dễ tâm lay chuyện thường.
Hoành Trần
Hoành Trần
7/
KHÁT VỌNG BÌNH THƯỜNG
Hương đời bay thoảng trong không
Nửa chừng lạc lối xa dòng tâm như
Cho đời một cõi mong hư
Nỗi buồn xa vắng, khóc từ (ngữ) Tiêu diêu
Rùng mình bỗng thấy cô liêu
Màn sương trắng mỏng cuối chiều đó đây
Không gian sụp tối chùn mây
Mong ngày mai sáng xin vay chữ... Thường.
Tuấn Nguyễn
4.7.2016
8/
BUÔNG !
Ta về vui với thềm Không
Nghe hồn thanh thản bên dòng Chơn như
Sá gì một gánh thực hư
Thỏng tay rẽ sóng bến Từ tiêu diêu
Cho dù giữa chốn hoang liêu
Lời kinh nhịp mõ sớm chiều từ đây
Nguồn tâm hoà quyện trời mây
Thả trôi sạch sẽ niềm tây cõi thường !
Sắc Tứ Minh Thiện
(Thích Thiện Thông)
Sắc Tứ Minh Thiện
(Thích Thiện Thông)
9/
GỬI LẠI...
Chuông chiều điểm tiếng thu không
Lá vàng rơi nhẹ thấy lòng hình như ...
Chút tình nửa thực nửa hư
Phù vân một thoáng cũng ừ, phiêu diêu
Bến đời quạnh vắng cô liêu
Chuỗi Kinh làm bạn ít nhiều từ đây
Mai về giữa chốn ngàn mây
Gửi cho làn gió cuốn bay mộng thường.
Ngọc Liên
05.07.16
10/
Ngọc Liên
05.07.16
10/
CÕI TU !
Cõi tu có chữ tình không ?
Đi theo Đức Phật chẳng tòng "Xuân như"
Niết bàn là chốn thực hư
Đã thành chính quả mơ gì tiêu diêu
Một đời nước lọ cơm liêu
Phồn hoa phù phiếm nhiễu điều từ đây
Vui cùng với gió ngàn mây
Lâu rồi cũng thấy tâm linh khác thường !
Lâu rồi cũng thấy tâm linh khác thường !
Nguyễn Tiến
05/7/2016
11/
TÂM THIỀN
Sắc trần vạn pháp thảy hoàn không
Tâm trì chỉ quán suối dòng như như
Thất tình lục dục giai hư
Vượt qua bể ái, lòng từ tiêu diêu
Cần chi nương chốn hoang liêu
Không kinh, chẳng kệ - Tỏ chiều ý đây
Vô tâm đối cảnh tựa mây
Chu du khắp chốn - Phương Tây nào thường !
Hồ Trọng Trí
05.7.2016
12/
Hồ Trọng Trí
05.7.2016
12/
LỜI VỌNG CHÂN MÂY
Non cao có biết hay không
Suối trong được lọc bởi dòng huyền như
Hương trầm thỉnh Phật miền hư
Thoát ra cõi tục tạ từ..., tiêu diêu...
Hòa vào tiên cảnh bồng liêu
Chuông đồng lảnh lót vui chiều đó đây
Thì ta đón gió cùng mây
Rừng xưa vọng tiếng đông - tây thói thường...
Tau Dotrong
04/7/2016
Tau Dotrong
04/7/2016
13/
VỀ MIỀN NGUYÊN NHƯ
Bợn trần ảo sắc huyền không
Hai bờ rẽ nhánh chia dòng nguyên như
Lầm mê bỏ thực vào hư…
Hoát nhiên mộng tỉnh đại từ tâm diêu
Phiêu du vô tận trùng liêu
Chẳng mai tựa đó, không chiều nương đây
Bạch vân lướt nhẹ thuyền mây
Trừng thanh tiếp hiện trời tây chân thường.
Lý Đức Quỳnh
Lý Đức Quỳnh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét