Nhà thơ Lê Văn Trung
TẠ ƠN EM VÀ QUI NHƠN
Tạ ơn những phố những phường
Qui Nhơn và những con đường mùa đông
Xin tạ ơn một tấm lòng
Đã cho ta biết một lần yêu em
Tạ ơn những nhớ cùng quên
Những chiều tóc rối những đêm lụa nồng
Tạ ơn em và Qui Nhơn
Đã cho ta biết mùi hương đất trời
Xin tạ ơn những buổi chiều
Có mây ngàn dặm về theo bóng người
Có hồng thơm đóa hoa môi
Có nồng men ngọc trong lời ái ân
Tạ ơn em và Qui Nhơn
Nở cho ta đóa nguyệt hồng trong thơ.
TẠ ƠN VÔ LƯỢNG ĐẤT TRỜI
Xin tạ ơn vô lượng đất trời
Cho tôi thở bằng hương rằm tỏa nguyệt
Cho tôi thở bằng sương hằng trinh tuyết
Tôi thở cùng vô tận cõi thơ tôi
Xin cảm ơn em những giọt lệ ngời
Đã khai giải nguồn đớn- đau- hạnh- phúc
Cho lóng lánh linh hồn tôi nạm ngọc
Linh hồn tôi vời vợi cõi tình em
Hãy lắng nghe dòng máu chảy trong tim
Đang vỗ sóng nhiệm mầu trăm bến lạ
Em có thấy lòng tôi xanh như lá
Ôi rừng tôi xanh quá buổi chim về
Và lời chim chảy lụa biếc suối khe
Em xỏa tóc gội hương rừng vi diệu
Cây và cỏ đã bao mùa đứng đợi
Ngàn mưa xa hò hẹn có quay về
Ôi hồn tôi là một phiến mây bay
Xin cảm tạ ơn đất trời vô lượng
Tôi bay với mây, ngàn năm ánh sáng
Và rừng hoa bừng nở một rừng thơ.
TẠ TẤM LÒNG TRĂM NĂM
1
Sợi quên sợi nhớ rối bời
Mà sao tình vẫn rạng ngời trong tôi
Tạ ơn em tạ ơn đời
Tôi nâng niu chút buồn vui cuối cùng
Bải bờ lau sậy mênh mông
Bến trăm năm! Tạ tấm lòng trăm năm.
2
Thương em vai gánh vai gồng
Cháo cơm từng bửa thay chồng ngược xuôi
Mười năm áo rách ngậm ngùi
Chút hương sắc bỏ bên đời nhiễu nhương
Ta về nửa dại nửa điên
Lắng nghe dòng chảy ưu phiền bên em.
Lê Văn Trung
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét