Nhà thơ Nguyên Lạc
HÃY QUÊN ĐI THÔI
1.
Những con đường có lần qua đó
Vì có em bỗng chợt thân quen
Tháng Tư nào đổi màu thành phố
10 năm về hụt hẫng bước chân!
2.
Đường giờ lạ. con đường người dưng!
Một con dã nhân về từ núi rừng
Ngụy ngôn. hận thù. Đâu hồn phố cũ?
Còn lại điêu tàn. hoại tử thanh xuân!
Sài Gòn dấu yêu giờ đã đổi tên
Quê hương thân yêu giờ thay đổi chủ!
Một con dã nhân rã rời đường cũ
Tìm em nơi nào? Hình bóng khói sương!
Phố xá thân yêu giờ xơ xác buồn
Ngôi trường thân thương giờ của dị nhân
Sài Gòn năm xưa Sài Gòn đã từng
Áo dài Văn khoa. mắt biếc. bâng khuâng
Lá me. Tóc huyền. Tung tăng chân sáo
Quán vắng. nhạc tình “Uống ly chanh đường”
“uống môi em ngọt... vào niềm thương nhớ” *
Cố nhân đâu rồi? ...
Vùi xác trùng dương!
3.
Thôi nhớ chi tôi? Câu chuyện tình buồn
Thôi nhớ chi tôi? Thời đó quê hương
Tháng Tư năm nào sinh li tử biệt
Cố nhân dấu yêu giờ đã nghìn trùng!
Hãy quên đi thôi!
Đừng nhớ tôi ơi!
Hãy cố quên đi! ...
Nhưng được không người?
Nguyên Lạc
........
* Lời nhạc “Trả Lại Em Yêu” của Phạm Duy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét