Lâm Sàng1.Dòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tươi xanhLàng quê bình dị, an lànhMà trong nỗi nhớ đã thành thân thươngQuê hương một nắng, hai sươngNhớ người xa xứ, tha phương chưa vừaQuê hương mưa nắng hai mùaĐầy vơi con nước, bóng dừa tươi xanhNhà quê vách đất, mái tranhGiàn bầu, giàn mướp, cây chanh, cây càNgười quê tình nghĩa bao laHiền hòa, mộc mạc, đậm đà, sắt sonChiều buồn ngồi ngắm hoàng hônMà lòng sao cứ bồn chồn, xuyến xaoMùi hương lúa chín ngọt ngàoMàu lam khói bếp quyện vào câu thơ…
Thứ Năm, 27 tháng 11, 2025
LÂM SÀNG – Thơ Lê Kim Thượng
LŨ – Thơ Lê Phước Sinh
Lũ Dồn Lũ Dồn tự Lũ Dồn...Báo cáo lên trên Trời Lú nặngNgười Già chết cóng vì Vọt bẻTrăm ngôi nhà lút do... Đất sụtThủy Điện băng huyết đến Kỳ kinh..."Lũ" chuyện "chút xíu" mà la lớn !!?Lê Phước Sinh
ĐÔNG SANG, MÙA ĐI – Thơ Tịnh Bình
ĐÔNG SANG...Thu đi đâu rồi đấy ?Bâng khuâng nhành heo mayMùa đông chưa kịp đếnSót vài tia nắng gầyGót thu như bịn rịnDạo quanh trên lá vàngQuả thơm mùi thơ ấuHương nhãn chín dịu dàngGió vườn trưa trốn ngủChim ngơ ngác gọi đànÁnh mắt ai sau láTiễn nắng về mênh mangThu đi đâu mà vộiBẽn lẽn khăn gió quàngSớm mai sương chợt thứcChuốt từng sợi đông sang...
NHÂN NGÀY ĐẠI TƯỜNG NHÀ THƠ TUỆ SỸ (24/11/2925) ĐỌC ‘TỐNG BIỆT HÀNH” THƠ TUỆ SỸ - Châu Thạch
TỐNG BIỆT HÀNHMột bước đường thôi nhưng núi caoTrời ơi mây trắng đọng phương nàoĐò ngang neo bến đầy sương sớmCạn hết ân tình, nước lạnh sao?Một bước đường xa, xa biển khơiMấy trùng sương mỏng nhuộm tơ trờiThuyền chưa ra bến bình minh đỏNhưng mấy nghìn năm tống biệt rồiCho hết đêm hè trông bóng maTàn thu khói mộng trắng Ngân hàTrời không ngưng gió chờ sương đọngNhưng mấy nghìn sau ố nhạt nhòaCho hết mùa thu biệt lữ hànhRừng thu mưa máu dạt lều tranhTa so phấn nhụy trên màu úaTrên phím dương cầm, hay máu xanhNh.Tr. 77
NHÂN NGÀY ĐẠI TƯỜNG NHÀ THƠ TUỆ SỸ (24/11/2925) ĐỌC ‘TỐNG BIỆT HÀNH” THƠ TUỆ SỸ
Châu Thạch
“Hành” là một thể loại thơ không phổ thông lắm, nhưng nó từng giữ một vị trí đáng kể trong lịch sử thi ca Việt Nam. Một bài thơ ở thể “Hành” thường đề cập đến những sự việc với tâm trạng bức xúc. Nếu so sánh “Hành” với những thể thơ khác ở giai đoạn thơ mới (Thập niên 1930 đến nay) thì thể “Hành” không được sáng tác nhiều. Tuy thế dầu ít, “Hành” cũng có được ngôi vị trân trọng trong nền văn học giai đoạn nầy. Cụ thể là “Tống Biệt hành” của Thâm Tâm, “Hành Phương Nam” của Nguyễn Bính và một số bài thơ thể “Hành” ít nổi tiếng hơn.
Châu Thạch
“Hành” là một thể loại thơ không phổ thông lắm, nhưng nó từng giữ một vị trí đáng kể trong lịch sử thi ca Việt Nam. Một bài thơ ở thể “Hành” thường đề cập đến những sự việc với tâm trạng bức xúc. Nếu so sánh “Hành” với những thể thơ khác ở giai đoạn thơ mới (Thập niên 1930 đến nay) thì thể “Hành” không được sáng tác nhiều. Tuy thế dầu ít, “Hành” cũng có được ngôi vị trân trọng trong nền văn học giai đoạn nầy. Cụ thể là “Tống Biệt hành” của Thâm Tâm, “Hành Phương Nam” của Nguyễn Bính và một số bài thơ thể “Hành” ít nổi tiếng hơn.
Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2025
WUMAO 伍毛, DƯ LUẬN VIÊN CỦA TÀU - Nguyễn Văn Tuấn
Wumao伍毛 là tiếng lóng để chỉ những “Mạ thủ”罵手
✔ Mạ 罵: Mắng chửi như trong mạ lị, nhục mạ, lăng mạ
✔ Thủ 手: Tay, tay nghề như trong cao thủ, danh thủ
✔ Thủ 手: Tay, tay nghề như trong cao thủ, danh thủ
*
Tàu ngày xưa là nơi sản sanh ra những mạ thủ, thì Tàu ngày nay cũng có những đội quân mạ thủ, thuật ngữ tiếng Hoa hiện đại là Wumao伍毛,có âm Hán Việt là “ngũ mao” dùng để chỉ “dư luận viên”:
Như thế, Wumao 伍毛 hay “ngũ mao” là đội ngũ của nhửng kẻ chuyên nhục mạ đối phương để kích động làm cho đối phương nổi giận, phát cáu
Tôi mới học được một danh từ mới: mạ thủ. Một cách ngắn gọn, mạ thủ là một kẻ chuyên nghề chửi. (Giống như dư luận viên ngày nay). Lịch sử ra đời của mạ thủ vẫn còn mang tính thời sự ngày nay.
ĐẠI HỒNG THỦY 大洪水 – Ung Chu
- đại 大: to, lớn
- thuỷ 水: nước.
Nhiều cộng đồng trên thế giới cùng có truyền thuyết về đại hồng thuỷ, kể về trận lụt cực lớn trong quá khứ xa xôi nhấn chìm khắp nơi. Dạng thảm hoạ trong truyền thuyết này của các cộng đồng lớn trên thế giới (vùng Lưỡng Hà, vùng Ấn Độ, vùng Trung Hoa, vùng Do Thái...) thường gắn với những đấng siêu nhiên.
Ung Chu
Ung Chu
Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2025
CHÙM THƠ NGẮN CỦA TỊNH BÌNH
1.Cười tươi trước gió sen thanhHoa rơi cánh rụng lại thành đài gươngBao phen dầu dãi mưa sươngBúp tơ e ấp khẽ vươn mặt hồ...2.Lá đâu tranh sắc cùng hoaÂm thầm diệp lục hoan ca mặt trờiDịu dàng che giọt nắng rơiĐiểm tô hoa mãi rạng ngời đẹp xinh...3.Một thời hoa bướm đã trôi xaNgây thơ mắt ngọc giọt sương ngàHồn nhiên cứ ngỡ trần là thậtBất giác tỉnh rồi giấc mơ hoa...4.Này đây ngọn cỏ cành sươngNhắc ta quán niệm vô thường phút giâyDòng đời tan hợp bèo mâyDụi con mắt thức giữa ngày chiêm bao...TỊNH BÌNH
LỤT NĂM NAY, HUẾ LỤT BỐN LẦN – Thơ Lê Phước Sinh
Xắn lên trên đầu gối,con chim ngủ yên nghelông lá dù thấm nướcđừng trách chi ông trời.Bờ kia tre nửa cụmmái phên rã theo giòngngười than ơi ới ới...như hát bội giữa đồi.Lụt lên nhồi Lụt xuốngnước bạc tố dân tôi ...LÊ PHƯỚC SINH
Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2025
NỬA KIA – Thơ Lê Kim Thượng
1.Nhớ ngày thưở ấy… “Ngày xưa…”Chung trường, chung lớp… tuổi vừa biết yêuThương ngày nắng sớm, mưa chiềuNgày thơ, ngày mộng, dáng Kiều lung linhTrao nhau những nụ hôn tìnhNắng soi mặt nước in hình đôi taTình yêu chắp cánh bay xaVòng tay ôm ấp, ngày qua, ngày ngàyNgười yêu như thể người sayMen tình chuếnh choáng, ngất ngây miệt màiYêu người mới biết nhớ hoàiYêu người mới biết ngày dài quạnh hiuTrong vòng tay ấm hương yêuLời tình thủ thỉ, cho nhiều thiết thaHoàng hôn tắt nắng đường xaBước về không nỡ… ơi ta… ơi mình…
TIẾNG QUÊ VỌNG GỌI – Thơ Tịnh Bình
Biết tìm đâu vệt mây chiều cố xứMắt hoàng hôn ầng ậng nước nhớ nhàTa xa lạ giữa bốn bề vội vãChợt thèm quêCỏ dạiMột lối về...Nghe sông gọi lời phù sa ngọt lịmNước về đâu trăm sóng nhỏ lạc dòngĐớp bóng mình cá lầm mê nguồn cộiVỡ bóng rằm trăng òa khóc mặt sôngThương bóng núi trầm mặc cùng lau láchNhững đàn bò mê mải gặm hoàng hônNhòa dáng khói cánh đồng như thiếp ngủTiếng mục đồng bảng lảng vọng chiều hômNhói lòng không cỏ may ghim chân bướcQuê mình ơi man mác điệu ru hờiBay về đâu cánh chim trời nặng nợLả giọng mây chiều... Tiếng quê gọi mòn hơi...Tịnh Bình
Thứ Ba, 11 tháng 11, 2025
HOA MUỘI – Bùi Chí Vinh
Thứ Hai, 10 tháng 11, 2025
CHUYỆN TÌNH CỦA ĐÔI DANH CA TUẤN NGỌC, THÁI THẢO – Đàng Sa Long
Giọng hát của danh ca Tuấn Ngọc làm say mê hàng triệu khán giả khắp nơi. Những người khó tính nhất, khi nghe danh ca Tuấn Ngọc trình bày ca khúc trữ tình, cũng phải thừa nhận vị trí đáng kể của ông trong đời sống biểu diễn. Vây quanh danh ca Tuấn Ngọc có không ít giai nhân, nhưng “chuyện tình khó quên” của ông lại chỉ gắn bó một người phụ nữ duy nhất là ca sĩ Thái Thảo.
TỪ HÁN VIỆT, ÂM HÁN VIỆT - Tri thư đạt lễ 知書達禮
TÔI ĐỌC “CHỮ NGHĨA VĂN CHƯƠNG” CỦA LA THỤY- Nguyễn Văn Trị
Mình nhận được tác phẩm "Chữ Nghĩa Văn Chương" của nhà văn La Thụy (Đoàn Minh Phú) gửi tặng qua đường bưu điện, cùng lời nhờ chuyển tặng đến một vài thầy cô và bạn đồng môn.
Trước hết xin cám ơn tình cảm bạn dành cho mình và cũng có vài cảm nhận sau khi đọc (dù tuần lễ này khá bận rộn).
Về tác giả La Thụy
La Thụy là bút danh của Đoàn Minh Phú, cựu học sinh trường TH Nguyễn Hoàng Quảng Trị niên khoá 1968 -75, giáo viên về hưu tại La Gi, Bình Thuận (cũ).
Ngoài công việc giảng dạy, anh dành trọn đam mê cho văn chương, thể hiện qua vai trò thành viên Hội Văn học Nghệ thuật Bình Thuận và là đồng quản trị trang blog Văn Nghệ Quảng Trị (cùng anh Nguyễn Khắc Phước, cựu học sinh Nguyễn Hoàng khóa 64-71). Trang blog này là nơi giới thiệu những cây bút có gốc gác quê hương Quảng Trị và các tỉnh miền Trung, kho lưu trữ bài viết được chọn lọc từ năm 2008 đến nay.
Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2025
XE ĐÒ VIỆT NAM TRÊN NƯỚC MỸ - Trần Vấn Lệ
một hình bóng cũ xóa màu thời gian...
Cầm như đã lỗi nhịp đàn,
Cố Nhân ôi bấy ngỡ ngàng Cố Nhân!" (*)
(*) Tập thơ Hà Liên Tử, "Tiếng Bên Trời" xuất bản tại Sài Gòn thập niên 1950.
KHAI CĂN 開根 – Ung Chu, Hán-Việt Thông Dụng, Thuật ngữ Toán học
Phép khai căn là phép toán ngược lại với phép nâng lên luỹ thừa, hành động thực hiện phép khai căn để tìm căn gọi là "khai căn" 開根.
Ung Chu
Hán-Việt Thông Dụng
#Thuật_ngữ_Toán_học
Hán-Việt Thông Dụng
#Thuật_ngữ_Toán_học
NGUYỄN PHÚC QUÂN, HOÀNG TỬ THỨ MƯỜI CỦA VUA GIA LONG, NGƯỜI QUẬY TUNG KINH THÀNH HUẾ - Lê Quang Thanh Tâm
Trong những người con vua Gia Long sinh ra giữa thời thái bình, không vướng gió bụi chiến chinh, thì nổi bật một vị hoàng tử ngông nghênh, ăn chơi "tới nóc", quậy tung trời đất, làm náo động chốn kinh kỳ, ấy chính là Nguyễn Phúc Quân, tức Quảng Uy Công, con trai thứ mười của Hoàng đế.
LÊ NGỌC BÌNH, NGƯỜI ĐÀN BÀ KHIẾN MỘT VỊ VUA OAI DŨNG MỀM LÒNG - Lê Quang Thanh Tâm
Số đâu có số lạ lùng,Con vua lại lấy hai chồng làm vua!
Người ta thường nói vua Gia Long cứng như sắt, bén như dao. Mà thật, giữa cả giang sơn ấy, có lẽ chỉ một người đàn bà làm sắt hóa mềm, đó là Lê Ngọc Bình.
Cô gái Bắc Hà, con vua Lê Hiển Tông, sinh ra giữa tiếng trống triều tàn. Mười một tuổi, cái tuổi người ta còn ôm con búp bê vải, thì chị gái, Ngọc Hân công chúa, đã đành lòng ép gả em cho Quang Toản, con riêng của chồng mình. Tất cả chỉ để giữ chỗ quyền uy trong hậu cung Tây Sơn, vốn luôn đầy rẫy đấu đá của ba bà chánh thất. Và cũng là để em gái út được mang chút oai danh.
“LẬT SỬ”, MỘT CÁCH GỌI KHÔNG ĐÚNG - Mai Quốc Ấn
Tôi chỉ bắt đầu tìm hiểu về vua Gia Long Nguyễn Ánh từ năm 26 tuổi. Trước đó, vị đại anh hùng trong tôi là vua Quang Trung Nguyễn Huệ. Và trước 26 tuổi, nhận thức của tôi đa số là từ sách vở “chính thống”.
Nói thẳng là “bị nhồi” kèm “tự nhồi” vì tôi rất mê đọc sách.
Nhưng hiện nay, những kẻ nào nói rằng những người đang đưa ra các vấn đề lịch sử với những tư liệu đa dạng, phương pháp luận khoa học là đang “lật sử” thì thật bậy bạ.
NGƯỜI NAM KỲ - Lâm Văn Bé
Giữa năm 1834, vua Minh Mạng đã chính thức đặt danh xưng Bắc kỳ và Nam kỳ thay cho cách gọi cũ là Bắc thành và Gia Định thành đã giải thể trước đó mấy năm..
Người dân miền Thuận Quảng, sau gần 400 năm tiếp cận với nền văn hóa bản địa Phù Nam – Chân Lạp, với người Minh Hương, người Pháp, tác động bởi một môi trường thiên nhiên khắc nghiệt thuở ban đầu nhưng trù phú về sau đã tạo cho họ những nét đặc thù mà từ ngôn ngữ đến tâm tình lẫn tâm tính có nhiều khác biệt với tổ tiên của họ ở đàng ngoài.
Thứ Năm, 6 tháng 11, 2025
NAM MÔ A DI PHẬT TIẾNG CHUÔNG CHIỀU BOONG BOONG - Trần Vấn Lệ
LỤT MIỀN TRUNG – Thơ Lê Phước Sinh
Thụt lên Thụt xuốngchưa đã mà sao ?!lấp ló Sân trướclại tràn Nhà sau...Chơi chi mà bẩnlàm điên cái đầuvừa dọn vừa bỏchưa đâu vào đâu...Trên Nguồn ục xuốngnhư kiểu Băng trôithật chán ông Trờihôm Lờ mai... Lút !Lê Phước Sinh
Thứ Tư, 5 tháng 11, 2025
THỊNH NỘ 盛怒 - Ung Chu
QUANG TRUNG, GIA LONG: DUYÊN ÁC HAY NỢ ĐỜI - Thu Hải Lê Xuân
Cho hay con tạo xoay vần,Phận thời cao quý, mệnh thời trái ngang!Số đâu có số lạ lùng,Con vua lại lấy hai chồng làm vua!
Trên là những câu ca của dân gian truyền tụng về số phận kỳ lạ của một nàng công chúa nhà Lê nhưng cuối cùng lại trở thành hoàng hậu của nhà Tây Sơn, rồi số phận dun rủi sau lại thành ái phi của nhà Nguyễn. Quang Trung và Gia Long, hai vị vua kiêu hùng của hai triều đại đối nghịch kịch liệt lại có thể cọc chèo trong lịch sử vương quyền, quả là một sự sắp đặt trớ trêu của cuộc đời!
VUA MINH MẠNG VÀ CHIẾN DỊCH CẤM CHỊ EM "MẶC VÁY" - Sử Tếu
Vào thời kỳ chia cắt giữa Đàng Trong và Đàng Ngoài, giữa miền Nam và miền Bắc, trang phục nước ta vì vậy cũng có sự khác biệt giữa hai miền.
Theo Lê triều chiếu lệnh thiện chính, vào năm 1665 ở xứ Đàng Ngoài, vì lý do “nghiêm chỉnh phong tục”, triều đình chúa Trịnh Tạc có ra một sắc lệnh cấm phụ nữ miền Bắc mặc quần:
“Áo quần đã có phép thường, áo đàn ông thì có thắt lưng và quần có ống chân (Quần), áo đàn bà thì không có thắt lưng và quần không có ống (Váy)… Từ nay về sau, áo quần đàn bà không được có thắt lưng và cấm mặc quần có ống, để nghiêm chỉnh phong tục… Nếu bắt quả tang (ăn mặc trái lệnh) sẽ phạt phạm nhân năm quan tiền sung vào công khố…”
Dần dần từ đó, phụ nữ miền Bắc chỉ mặc độc áo thắt vạt và mặc váy.
VỤ ÁN CẢ LÀNG LẬP HƯƠNG ƯỚC GIẾT NGƯỜI ĐỂ CƯỚP CỦA KHÁCH QUA LÀNG TRONG HƠN 20 NĂM GIẾT 318 NGƯỜI - Nguyễn Xuân Diện giới thiệu
Ảnh: Con đường thiên lý Bắc - Nam. Đèo Ba Dội, nơi giáp ranh hai tỉnh Ninh Bình - Thanh Hoá. Đoạn đường dẫn đến Đa Giá Thượng (nơi xảy ra vụ huyết án) và Kẽm Trống.
Tổng số bị giết hại: 318 người, trong hơn 20 năm. Tổng số kẻ giết người: 290 tên, trong đó có 52 tên đầu sỏ.
Giáo sư Nguyễn Tá Nhí đã tìm được tài liệu cổ về vụ việc này và phiên âm dịch nghĩa, giới thiệu bài văn tế này:
Về sự kiện bọn hung đồ giết hại dân lành ở xã Đa Giá Thượng huyện Gia Viễn phủ Trường Yên, các bộ chính sử như Đại Việt sử ký tục biên, Khâm định Việt sử thông giám cương mục, Việt sử cương mục tiết yếu v.v... đều ghi chép tương đối giống nhau. Chẳng hạn sách Khâm định Việt sử thông giám cương mục của Quốc sử quán triều Nguyễn chép:
Giáo sư Nguyễn Tá Nhí đã tìm được tài liệu cổ về vụ việc này và phiên âm dịch nghĩa, giới thiệu bài văn tế này:
Về sự kiện bọn hung đồ giết hại dân lành ở xã Đa Giá Thượng huyện Gia Viễn phủ Trường Yên, các bộ chính sử như Đại Việt sử ký tục biên, Khâm định Việt sử thông giám cương mục, Việt sử cương mục tiết yếu v.v... đều ghi chép tương đối giống nhau. Chẳng hạn sách Khâm định Việt sử thông giám cương mục của Quốc sử quán triều Nguyễn chép:
“Tháng 5 mùa hạ (năm Chính Hòa 15-1694) bắt giết 52 người dân hung ác ở xã Đa Giá Thượng.
Xã Đa Giá Thượng đường núi nhỏ hẹp hiểm trở, lại có nhiều hang hốc. Dân xã ấy đặt riêng khoán ước với nhau, dựng điếm canh đón người qua lại hoặc ngủ trọ tại xã, đến đêm bắt giết đi quăng xác xuống vực rồi cướp lấy của cải. Việc này kéo dài hơn 20 năm, xương trắng chất thành đống.
Đến nay việc bị phát giác, triều đình sai Thạc Quận công Lê Hải đem quân đi khám xét, bắt được đảng ác gồm 290 tên, đem chém 52 tên đầu xỏ hung ác bêu đầu ở chợ. Những tên còn lại bắt chặt ngón tay rồi đưa đi đày ở châu xa, xóa bỏ tên làng của xã này”.
Sự việc xảy ra từ những năm đầu thập kỷ bảy mươi của thế kỷ XVII, kéo dài suốt 20 năm. Triều đình cử quan quân đi đánh dẹp, mãi đến năm 1694 Thạc Quận công Lê Hải mới dẹp yên được. Các tư liệu lịch sử chỉ cho biết số lượng bọn gian ác bị bắt là 290 tên, còn về số người bị nạn là bao nhiêu thì không thấy đề cập tới.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)



















