NAM MÔ A DI PHẬT TIẾNG CHUÔNG CHIỀU BOONG BOONG - Trần Vấn Lệ
Hôm nay không có thơ.Mình và thơ không hẹn.Thì mình
không phải đến, thơ khỏi đến với mình... Hôm nay không âm thanh ngoài tiếng gió lay động những
chòm cây gợn sóng lung lay như âm ba... Hôm nay là hôm qua nếu nó chưa đi mất!Tôi nhìn vào chùa Phật, thấy người ngồi đọc
Kinh. Kinh là sách, chữ in... trang này rồi trang khác.Đọc thì nghe có nhạc, xếp lại là... cuốn
Kinh! Có vậy sao Niềm Tin người ta nhìn và thấy... máu của
mình đang chảy, trí óc mình sáng ra? Tôi đi hỏi nụ hoa.Hoa cười hương thơm ngát... Tôi nghe mình như ngạt mùi hương ai áo
thơ... * Ôi áo thơ ngày xưa... Câu đó là Thơ nhỉ?Đã mấy rồi Thế Kỷ?Hai mươi thôi!Chừng nhiêu... Nghĩa là đâu có nhiều mà nhiều người Thiên Cố!Tôi nhớ trường hồi nhỏ, tôi nhớ Thầy, nhớ
Cô... Tôi chưa thăm bao giờ mả mồ Thầy, Cô cũ... Lớn lên,
tôi rừng rú... Lớn thêm, tôi tàn binh! Quả thật có giật mình:Hôm Nay Thời Gian hả?Tôi cúi nhặt
chiếc lá hôn phơn phớt màu Thu... Tôi nhớ có người Tu / nói đời là Cõi Tạm.Tôi nâng vạt áo xám của người vương mây xa... Một
ý thơ nảy ra, lòng tôi... nằm trước mặt!Nam Mô A Di Phật... Tiếng chuông chiều... boong... boong... Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét