CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2025

HOA MUỘI – Bùi Chí Vinh



Đối với tôi, ngoại xâm phương Bắc Trung Cộng là kẻ thù truyền kiếp nhưng phụ nữ của họ hoàn toàn ngược lại. Tôi từng công tác ở vùng Chợ Lớn giữa thập niên 80 nên không lạ lùng gì các mỹ nhân người Hoa. Họ sang trọng và kín đáo pha chút u uẩn về thân phận lưu lạc xứ người, họ làm tôi nhớ đến "em Dìn" trong truyện ngắn CHÂN TRỜI CŨ của nhà thơ Hồ Dzếnh, họ khiến tôi rung động sáng tác bài thơ HOA MUỘI đọc trong một đêm dạ tiệc ở nhà hàng Soái Kình Lâm, khi một nữ ca sĩ Hồng Kông hát bài CÁNH HỒNG TRUNG QUỐC và MÙA THU LÁ BAY. Hát hoàn toàn bằng tiếng Hoa huyền hoặc.

Tôi còn có dịp đọc bài thơ HOA MUỘI trong một lần khác nữa long trọng hơn. Đó là lần có mặt ông Võ Văn Kiệt cùng nhiều văn nghệ sĩ, phóng viên chuyên trách văn nghệ tại Câu lạc bộ Hội Nhà Báo để đón hai nữ ca sĩ Việt Kiều lần đầu tiên về thăm quê hương. Hai nữ ca sĩ là Lê Uyên (vợ nhạc sĩ Lê Uyên Phương) và Kim Anh (nữ ca sĩ quê Đồng Tháp gốc Hoa). Buổi liên hoan có mặt Huỳnh Bá Thành, Nguyễn Quang Sáng cùng nhóm nhạc sĩ NHỮNG NGƯỜI BẠN.

Sau khi Lê Uyên hát vài bản nhạc thì Kim Anh ca bài MÙA THU LÁ BAY với phần đệm piano của Trịnh Công Sơn, bài sở trường thành danh của cô bằng tiếng Hoa lẫn tiếng Việt. Bìa hát làm ông Võ Văn Kiệt xúc động mạnh. Ông quay lại phía tôi nói nửa đùa nửa thật "Ở đây có nhà thơ Bùi Chí Vinh. Mày lên đáp lễ cô ca sĩ Việt gốc Hoa lần đầu tiên về nước nổi không ?".
Tôi gật đầu. Tôi còn nhớ loáng thoáng sau khi Vũ Duy Giang hay MC giới thiệu gì gì đó thì tôi lên đọc bài thơ HOA MUỘI. Bài thơ làm không chỉ nữ ca sĩ Kim Anh mà mọi người có mặt đều sững sờ...
            
                                                                                      Bùi Chí Vinh
 
HOA MUỘI
 
"Mùa thu lá bay em đã đi rồi"
Nghe điếng lòng tôi một bài hát cũ
Tôi không biết về mùa thu Trung Hoa
Nhưng tôi biết là lá xanh vẫn ở
 
Lá vẫn ở nên tôi nghe em thở
Lá vẫn rung rinh nên tôi thấy em cười
Khi em bước vào mùa thu thiếu phụ
Là lá vàng đã rơi ngập vườn tôi
 
"Em đã đi rồi", tôi phải về thôi
Em đã sống một đời không cội rễ
Tôi trụi trần như một thân cây
Đâu biết lá gọi mùa nhanh chóng thế
 
Hãy là lá đậu cây tình tôi nhé
Ngắm vầng trăng đàn nguyệt ở trên đầu
Nếu "đất đá ong khô nhiều ngấn lệ"
Thà "sống trong lòng người đẹp Tô Châu"
 
Mùa thu lá bay... em sẽ đi đâu?
Trời thiếu nắng, má có hồng Kinh Bắc
Mưa có còn rơi trên Thượng Hải, Quảng Châu
Đêm thiếu tôi, làm sao em nhan sắc?
 
Tôi hứa không giữ mùa thu trong lồng ngực
Chỉ sợ trái tim hóa lá thu rồi
Thì lá có bay vẫn nằm trong lồng ngực
Em bước sao đành hỡi muội muội của tôi?
 
                                              Bùi Chí Vinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét