Mùa Thu Cali bước nhẹ, bước chậm...Bây giờ mới cuối
tháng Mười! Lạnh có, mà như mây
trôi. Trưa nắng thì nghe mát mát...
Các Tiểu Bang ở phía Bắc, phía Đông, đã lạnh ngút
ngàn. Tuyết trên Bắc Cực chưa sang, chắc
phải chờ thêm tháng nữa?
Cali, thương những đám cỏ, không mưa, khô héo... phát
rầu! Coi như "Chị Đẹp em
đâu...", chắc đáp là "Em không biết"!
Nói Thu là thương, không ghét. Mà ghét... không ghét thời gian, cả không
gian này, vũ trụ! Những gì tạo bới Thượng
Đế, thương hoài và rất biết ơn!
Chúng ta có bữa ăn ngon, áo quần mùa đơn mùa kép. Giày cao hoặc là giày thấp...ta đi trên trái
đất tròn!
*
Cali chiều, sáng, chuông ngân nhắc cho con người biết...
nhớ. Trước tiên là nhớ phận người, tiếp
theo: nhớ Trời, nhớ Phật!
Có nhiều điều thật... không thật, con người lại rất
thiết tha / như Chúa, như Phật, Ông Bà, như là Quê Hương, Cố Xứ...
Đố ai trước khi đi ngủ không cầu mong được bình
an? Đố ai khi cầm miếng ăn không nghĩ bạn
bè cố cựu!
Có những mùa Thu Lịch Sử, xin cùng kể tiếp... cho vui
(!).
Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét