MƯA NGOÀI KIA...Phố trầm ngâm xa lắc dáng xưa quenNgược lối cũ tìm chút vương hoài niệmMưa ngoài kia chắc là buồn lắmƯớt lên chiều ướt cả lòng đêmXin đừng hát trong chiều mưa buồn bãCâu thơ đa tình dắt nỗi nhớ đi rongCó thể nào bước chân ai về lạiHay ngậm ngùi thương nhớ với hoài mongKhung cửa khép mà lòng ai chực khócMưa ngoài kia lầm lũi giọt sầuGiả vờ quên một bóng hình rất nhớLạc nụ cười xưa cũ về đâu...Lòng phố hẹp ta tìm hoài chẳng gặpMàu mắt xưa đau đáu ánh nhìnThì thôi xin nép vào ngực đáTrái tim yếu mềm thêm lần nữa cả tin...MÙA HẠ DỊU DÀNGThức suốt mùa hè niềm vui trốn ngủBọn ve như lũ trẻ mãi không chịu lớnNhững tàng xanh râm ranĐịnh dạng khúc nhạc mùa hạ nguyên thủyNhiều khi không rõ tiếng ve buồn hay vuiCơn nắng đỉnh trưa thẳng đứngKhát thèm vài cọng gió giải bàyNhững ngôi nhà phố tựa vai nhau mệt mỏiMường tượng ngày mây xámGiả vờ cơn mưa đi ngang phố trầm tưNơi tàng cây có đôi tình nhân ướt đẫmNhư thể mùa hạ rất đỗi dịu dàng...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2021
MƯA NGOÀI KIA..., MÙA HẠ DỊU DÀNG – Thơ Tịnh Bình
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét