CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 30 tháng 6, 2025

EM ƠI EM EM LÀM CHO ANH NGẠT MÙI TÓC EM THƠM NGÁT QUÊ HƯƠNG – Thơ Trần Vấn Lệ


 

Em nói với anh:  Em có về thăm Nước,
thăm bà con, chòm xóm, và,
ngao du...
 
Đất Nước ta như một trái cầu,
em để trái tim em lăn theo vòng lịch sử.
Lịch sử là chuyện thời quá khứ,
cả bây giờ, khi lát nữa chia tay...
 
Em nói với anh:  Đất Nước mình Hay,
nghiêng hay ngửa, kệ thôi thời cuộc.
Không ai nhắc làm chi cái thời Tây Thuộc,
cả cái thời thật thà mà thành thật là không!
 
Tất cả người dân đều là người dưng,
mà sướng, khổ, nên chia sẻ nhau thành ra hàng, họ...
 
Cười cười khan họ Trần, họ Trương,
có thêm Lương, thêm Bạch,
thêm họ Mã, họ Hồ...
Đói lòng thì kiếm họ Ngô,
muốn có thóc kiếm tới nhà họ Thúc...
họ Đào, họ Đặng, họ Đái..., họ Lại, họ Hoàng...
 
Nhiều người sống không cần lo toan,
khi họ mất, đám ma thành Lễ... Mễ!
Có nhiều người nói năng nhỏ nhẹ,
nghe bùi tai thì ra họ Bùi!
Có nhiều người nhác như con thỏ,
mà họ là họ Võ... bỗng uy nghi!
Võ Nguyên Giáp chăm lo phụ nữ,
người ta quên ông là võ tướng tài ba!
 
Văn Tiến Dũng không xinh như cái hoa
sao lại đẹp?  Chắc vì tên quá đẹp!
Còn họ Nguyễn, nhiều ghê, hầu như ai cũng Nguyễn...
Họ Phan, họ Phạm, họ Lý, họ Lê...
có cả họ Ma, họ Ngụy, họ Phí, họ Mạc, họ Từ...
họ Cao, họ Chu, họ Triệu, họ Âu, họ Vương, họ Dương...
họ Đường, họ Lộ...
 
Chuyện Đất Nước nhắc cho mình nhớ,
chuyện đời người giai thoại rất tâm tư!
Thương thương nhất cái miệng em cười:
Em nói: ở Hà Nôi, Sài Gòn muốn mua thứ gì cũng có.
mà anh ơi toàn đồ giả không hà...
Thương mấy người Tác Giả bị bỏ qua
vì lắm kẻ không biết chữ lại có rất nhiều sáng tác...
 
Em ơi em, em làm cho anh ngạt
Mùi tóc em thơm ngát Quê Hương!
 
*
Khi nào buồn buồn, tôi giở bài thơ này ra đọc,
thấy mình còn Tổ Quốc, mình không bơ vơ,
thấy ông Nguyễn Du người đi trong mơ:
 Mới Cảo Thơm... thành lời Quê góp nhặt! (*)
 
Ngọn đèn khuya buồn tay tôi bấm tắt
thấy mình ngồi trong bóng tối đại dương...
Tôi nhắc tới biển, tới đèn, tôi nhớ ông Nguyễn Đinh Chiểu,
Vô cùng là nhớ:
 
"Lời quê dù vụng hay hèn
Cúi xin lượng biển uy đèn thứ cho".
 
                                                                            Trần Vấn Lệ
 
(*) Thơ Nguyễn Du, để trước rồi sau truyện dài Đoạn Trường Tân Thanh:  từ "Cảo Thơm lần giở trước đèn, phong tình cổ lục còn truyền sử xanh" rồi thì "Lời quê góp nhặt dông dài, mua vui cũng được một vài trống canh!".  Chắc "lời quê" là "lời nên bỏ đi, dở lắm" nên hậu bối Tố Hữu cũng bèn nhục mạ Đất Nước trong cuốn Nước Non Ngàn Dặm:  "Đường đi hay giấc mơ dài?  Nước Non Ngàn dặm nên bài thơ Quê!".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét