CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2025

CÓ CON NAI TRƯA BUỒN BUỒN NẰM NHAI NẮNG – Thơ Trần Vấn Lệ


   

 
Nắng ơi là nắng!  Trưa trời nắng!
Nắng tháng Sáu mà!  Nắng dễ ngươi.
Mới bước xuống thềm, quay trở lại
Hẹn chiều bớt nắng sẽ đi chơi...
 
Đi chơi, vạn vạn người ra biển,
Chắc cũng vạn người đang Big Bear?
Biển rộng, non cao, trời bát ngát,
Nhà tôi: cái nắng đứng bên hè!
 
Không thể đi ra thì trở ngược
Hơn là sông nhỉ, nắng, mưa, quên...
Nếu không có núi nghiêng đầu ngó
Sông chỉ là sông, không có duyên?
 
Sông núi, đứng chung thành Tổ Quốc
Con chim nói vậy, phải không anh?
Phải không, cả chị và em bé?
Ta sống vì yêu, góp cái Tình!
 
*
Tôi ngồi khuất nắng, ngó ra sân
Không ước mơ xa, hết mộng gần.
Chỉ muốn lang thang mà nắng quá
Giả vờ còn trẻ để... bâng khuâng!
 
San Dimas!  San Dimas!  Thành phố khác
Cách tôi chỉ một nửa giờ xe...
Người ta đổi chỗ, đâu?  Không báo!
Mình đến làm chi?  Đến để về?
 
Tôi bâng khuâng vườn cây rưng rưng
Vườn ở đây mà hóa ra rừng
Có con nai lạc nằm nhai nắng
Nó đẹp làm sao!  Lốm đốm bông...
 
                                             Trần Vấn Lệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét