Nhà thơ Trần Vấn Lệ duyên vẽ theo yêu cầu của Nguyệt Mai
Em không là Phi Công mà em mang kính đó!Ơ này cô gái nhỏ một vì sao lung linh... Mình đi qua ngang Đình... hàng trúc xinh nhờ tóc của
em trời xẻ dọc những đường ngang ánh trăng... Đôi mắt em rưng rưng nói đi em, nghe với... Dĩ nhiên
anh không đợi... anh hôn bàn tay em... Bàn tay hay cánh chim một thời anh mưa gió bếp lửa
khuya mờ tỏ bàn tay này nấu cơm... Em nói Lính dễ thương... mà Sĩ Quan ngộ há... không có
làm gì cả... cả cái lon không đeo... Cái thuở đó quê nghèo.Tại sao nghèo kinh khủng?Nỗi buồn
để trong thúng em đội đầu... tóc bay... * Em ơi em những ngày anh trong tù nhớ lại nhớ một người
con gái tóc thề mưa sa sa... Và anh có nghe nhòa hai con mắt anh ướt... Cánh cổng
trường khép trượt gió lùa mấy hành lang... Thôi!Thơ chỉ mấy hàng để cho em Yêu Dấu! Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét