CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2025

TIÊU TAO 蕭騷 - Ngày ngày viết chữ


Photo by Michael Held on Unsplash

“Tiêu tao”, chữ Hán viết là 蕭騷, Đại tự điển Hán Việt của Trần Văn Chánh giảng:
– Tiêu là quạnh hiu buồn thảm, hoang vắng, xơ xác, ảm đạm, thê lương. Đây cũng là chữ "tiêu" trong từ tiêu điều (蕭條) mà chúng ta đã quen thuộc.
– Tao là buồn rầu, buồn lo, âu lo, lo lắng.

"Tiêu tao" nghĩa chung là buồn bã, buồn rầu, sầu lo, ảm đạm, não nùng, nói chung là một sắc thái buồn bã thay, sầu não thay. Thơ ca xưa dùng "tiêu tao" khá nhiều, dưới đây là một số câu thơ có dùng từ này để các bạn tham khảo:
 
 1.Thính vũ (Nghe mưa) – Nguyễn Trãi:
 
Tiêu tao kinh khách chẩm,
Điểm trích sổ tàn canh.

蕭騷驚客枕,
點滴數殘更。
 
Đào Duy Anh dịch thơ:
 
Não nùng rung gối khách,
Thánh thót mấy canh dư.
 
2. Truyện Kiều – Nguyễn Du:
 
Lựa chi những bậc tiêu tao,
Dột lòng mình cũng nao nao lòng người.
 
Bậc tiêu tao ở đây chỉ tiếng đàn buồn rầu, sầu não. Có bản viết là "So chi những bậc tiêu tao", ở đây dẫn theo bản của Nguyễn Thạch Giang hiệu đính (2017).
 
3. Cung oán ngâm khúc – Nguyễn Gia Thiều:
 
Chiều tịch mịch đã gầy bóng thỏ,
Vẻ tiêu tao lại võ hoa đèn.
Muốn đem ca tiếu giải phiền,
Cười nên tiếng khóc, hát lên giọng sầu.
 
"Bóng thỏ" là bóng trăng, "hoa đèn" là đầu sợi bấc đèn đã cháy và bị nung nóng đỏ trông như đoá hoa nhỏ.
                                                                             Ngày ngày viết chữ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét