TRƯƠNG CHIMùa qua, mùa nắng, mùa mưaNhớ ngày tháng ấy mình chưa... Một mình...Em còn tuổi nhỏ nguyên trinhÁo dài trắng xóa lung linh dáng hiềnNắng rơi tà áo nghiêng nghiêngLàm duyên em xõa tóc tiên xanh trờiTóc chia bao sợi tình rờiSao em buộc chặt cuộc đời của tôiĐôi con mắt liếc gọi mờiDáng xuân em đứng giữa trời mộng mơNụ hoa hàm tiếu đón chờNụ hôn rơi xuống đôi bờ hồng nonTóc ôm khuôn mặt thon thonRèm mi cong vút... Mắt tròn, Mắt NaiTheo em ngàn dặm đường dàiBao mùa lá rụng, miệt mài mộng duLầu Ông Hoàng, vắng tịch uCho tôi mười ngón tay ru thiên thầnÁnh trăng trải sáng trên sânÁnh trăng trải sáng, trắng ngần ngực emGiọt tình đọng ngọt môi mềmGiọt tình đọng ngọt, êm êm da trần...Qua cầu... Rơi lại dấu chânCầu quê lắt lẻo, đỡ nâng gót hồngBóng em ngã xuống dòng sôngTình trôi theo sóng, mênh mông tình buồnEm đi tóc liễu dài suônMắt Nai vương giọt mưa tuôn ngập ngừngGiọt buồn trên mắt rưng rưngNửa chừng gãy gánh, nửa chừng niềm vui...Em đi mang hết ngọt bùiVây quanh tôi những ngậm ngùi nắng mưaSân ga kỷ niệm đón đưaCông viên in dấu tình xưa xuân thìVẫy tay giã biệt em điĐể tôi thành gã Trương Chi... héo giàRượu hồng đưa tiễn tình xaVững tin rằng mãi trong ta... có người...Bóng chim, tăm cá xa khơiMùa đi, mùa đến, lá rơi ngập đàngThơ tình giờ đã sang trangTôi - Em lòng vẫn buộc ràng... Thủy chung...Nha Trang, tháng 03. 2021Lê Kim Thượng
Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2021
TRƯƠNG CHI – Thơ Lê Kim Thượng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét