Nhà thơ Nguyên Lạc
PHÙ VÂNPhù vân. thì đã phù vân!Làm sao giữ được một vầng mây trôi?Thì thôi. người hỡi thì thôiCõi riêng đời đó chia đôi ta đành!CÓ GÌ ĐÂU?Lưng trời mây trắng vẫn bayHoa nào mà chẳng phôi phai theo mùa?Có gì đâu nghĩa đợi chờ?Mà đêm trăng biếc mà thơ não nùng?VÔ ĐỀ 1Nam mô thế giới ta bàCảm ơn Phật, Chúa cho ta yêu ngườiVí bằng vắng mất nụ cườiChắc rồi ai cũng ... bỏ đời đi tu!VÔ ĐỀ 2Nhân sinh một giấc mộng dàiGiật mình tỉnh thức tiếng ai đang cười?Có em bên giấc mộng đờiMùa xuân lại đến ngàn lời chim ca!CUỘC TANG THƯƠNGCầm tay nuốt giọt tình rơiBiệt ly! Tôi biết mặn môi thế nàoTrùng khơi cuồng nộ ba đàoVề đâu? Khủng khiếp một màu tử sinhVIÊN SỎIThấy trời đất rộng thênh thangThấy ta sao giống một viên sỏi buồnTa bà bào ảnh huyễn sương [*]Có viên sỏi nhỏ bên đường mình ên!..........[*] Kinh Kim CangNHỚ M. MỘT THỜI"Ôm M 16 trong tayBăng rừng lội suối dạn dày gió sươngÔm M suốt những đêm trường" *Nghiêng vai ta gánh nước non một thờiHôm nay ta nhớ M ơiÔi M 16 một đời cùng taLưu vong nâng chén chiều tàNhớ M và nhớ bạn bè thuở nao!Ai còn ai mất? Bể dâu!Phố người nghiêng chén khóc câu Hồ trường **Hồ trường nâng chén Hồ trườngM giờ ký ức ta mòn áo cơm!Nhớ M 16 trăng trònHận ta "gãy súng"... nước non lời thề ***.............* Thơ Dư Mỹ** Hồ trường - Nguyễn Bá Trác*** "Tháng ba gãy súng" - tên sách hồi ký của Cao Xuân HuyCHÚT THÔI CŨNG ĐỦChút thôi chỉ một chút thôiChút thôi cũng đủ trọn đời bâng khuângChút thôi một chút dư âmChút thôi mây tóc son trầm môi ai?Chiều trôi ru gió thở dài!Thiết thê huyễn vọng tình ai sương mùChút thôi một chút hương dưChút thôi cũng đủ thiên thu một đời... !MỞ CHI NGĂN NHỚ?Một thời ảo vọng thanh xuânMở chi ngăn nhớ bay hương cho buồn?Cố nhân đâu nữa mà mong?Tang thương ngày đó phù vân cuộc người!Tay cầm hạt lệ tình rơiTìm chi quá khứ để rồi trắng đêm?Đông tàn thì sẽ đến xuânQuên đi. khêu nến tụng kinh vô thường!KHÓA ĐI NGĂN NHỚ!Lục ngăn ký ức tìm hươngHồn nhiên tuổi mộng giờ còn dư âmTiếc chi? Nhân thế phù trầmNgàn năm thơ cổ "bạch vân du hành"Bên hồ chiều bóng đối hìnhNghe hồn sóng vỗ ru tình gió layRượu đây nâng chén mời ai?Hồ Trường ngày đó thở dài chiều trôiKhóa đi ngăn nhớ lại thôi!Ném đi chiếc khoá cho rồi... Quên đi!Biệt li từ lúc phân kỳBiệt li từ lúc nâng ly Hồ trường"Trăm năm thân thế tà dương" *Ai còn ai mất Hồ trường cùng ta?Chỉ là ngân vọng xót xaChỉ là lên xuống âm ba sóng buồn...........[*] Hồ Trường - Nguyễn Bá TrácNỖI NHỚBỗng nhiên nhớđiếu thuốcvàly cà- phê đắngkhói nhòa mắt cayGóc đêm. sầu khúc tình hoàiBao năm rồi đó có phai sắc nào?Bỗng nhiên nhớ đến nôn naoCà- phê. khói thuốc. đèn màu quán đêmNgọt ngào một nụ môi hônBao năm rồi đó trọn hồn viễn phươngĐêm đông. Starbucks góc buồnĐắng hồn cô lữ cố hương thuở nàoCà- phê. khói thuốc. quán naoCách chi tìm lại ngọt ngào thanh xuân!Cố nhân! tôi nhớ mùi hươngKhói cay điếu thuốcĐiếng rần môi aiNHỚ CHIỀU CHIỀUChiều chiều lại nhớ chiều chiềuNhớ người thiếu nữ khăn điều áo bôngÁo bông gió thổi hở hôngNgẩn ngơ đôi mắt nhớ không khăn điều?Chiều chiều lại nhớ chiều chiềuĐèn xanh đèn đỏ hai chiều xuống lênPhố đông sao lại buồn tênh?Hở đùi hở ngực!... Không quên khăn điềuChiều Cali nhớ chiều chiềuNhớ ơi là nhớ khăn điều áo bôngÁo bông có nhớ tôi không?Tôi đây nhớ lắm hở hông chiều chiềuCali phố... sao cô liêu?Người ơi tôi nhớ yêu kiều quê hương!Nguyên Lạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét