CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2021

CHÙM THƠ NGUYÊN LẠC


  
                          Nhà thơ Nguyên Lạc


PHÙ VÂN
 
Phù vân. thì đã phù vân!
Làm sao giữ được một vầng mây trôi?
Thì thôi. người hỡi thì thôi
Cõi riêng đời đó chia đôi ta đành!
 
 
CÓ GÌ ĐÂU?
 
Lưng trời mây trắng vẫn bay
Hoa nào mà chẳng phôi phai theo mùa?
Có gì đâu nghĩa đợi chờ?
Mà đêm trăng biếc mà thơ não nùng?
 
 
VÔ ĐỀ 1
 
Nam mô thế giới ta bà
Cảm ơn Phật, Chúa cho ta yêu người
Ví bằng vắng mất nụ cười
Chắc rồi ai cũng ... bỏ đời đi tu!
 
 
VÔ ĐỀ 2
 
Nhân sinh một giấc mộng dài
Giật mình tỉnh thức tiếng ai đang cười?
Có em bên giấc mộng đời
Mùa xuân lại đến ngàn lời chim ca!
 

CUỘC TANG THƯƠNG
 
Cầm tay nuốt giọt tình rơi
Biệt ly! Tôi biết mặn môi thế nào
Trùng khơi cuồng nộ ba đào
Về đâu? Khủng khiếp một màu tử sinh
 
 
VIÊN SỎI
 
Thấy trời đất rộng thênh thang
Thấy ta sao giống một viên sỏi buồn
Ta bà bào ảnh huyễn sương [*]
Có viên sỏi nhỏ bên đường mình ên!
 
..........
 
[*] Kinh Kim Cang
 
 
NHỚ M. MỘT THỜI
 
"Ôm M 16 trong tay
Băng rừng lội suối dạn dày gió sương
Ôm M suốt những đêm trường" *
Nghiêng vai ta gánh nước non một thời
 
Hôm nay ta nhớ M ơi
Ôi M 16 một đời cùng ta
Lưu vong nâng chén chiều tà
Nhớ M và nhớ bạn bè thuở nao!
 
Ai còn ai mất? Bể dâu!
Phố người nghiêng chén khóc câu Hồ trường **
Hồ trường nâng chén Hồ trường
M giờ ký ức ta mòn áo cơm!
 
Nhớ M 16 trăng tròn
Hận ta "gãy súng"... nước non lời thề ***
 
.............
 
* Thơ Dư Mỹ
** Hồ trường - Nguyễn Bá Trác
*** "Tháng ba gãy súng" - tên sách hồi ký của Cao Xuân Huy
 
 
CHÚT THÔI CŨNG ĐỦ
 
Chút thôi chỉ một chút thôi
Chút thôi cũng đủ trọn đời bâng khuâng
Chút thôi một chút dư âm
Chút thôi mây tóc son trầm môi ai?
 
Chiều trôi ru gió thở dài!
Thiết thê huyễn vọng tình ai sương mù
Chút thôi một chút hương dư
Chút thôi cũng đủ thiên thu một đời... !
 
 
MỞ CHI NGĂN NHỚ?
 
Một thời ảo vọng thanh xuân
Mở chi ngăn nhớ bay hương cho buồn?
Cố nhân đâu nữa mà mong?
Tang thương ngày đó phù vân cuộc người!
 
Tay cầm hạt lệ tình rơi
Tìm chi quá khứ để rồi trắng đêm?
Đông tàn thì sẽ đến xuân
Quên đi. khêu nến tụng kinh vô thường!
 
 
KHÓA ĐI NGĂN NHỚ!
 
Lục ngăn ký ức tìm hương
Hồn nhiên tuổi mộng giờ còn dư âm
Tiếc chi? Nhân thế phù trầm
Ngàn năm thơ cổ "bạch vân du hành"
 
Bên hồ chiều bóng đối hình
Nghe hồn sóng vỗ ru tình gió lay
Rượu đây nâng chén mời ai?
Hồ Trường ngày đó thở dài chiều trôi
 
Khóa đi ngăn nhớ lại thôi!
Ném đi chiếc khoá cho rồi... Quên đi!
Biệt li từ lúc phân kỳ
Biệt li từ lúc nâng ly Hồ trường
 
"Trăm năm thân thế tà dương" *
Ai còn ai mất Hồ trường cùng ta?
Chỉ là ngân vọng xót xa
Chỉ là lên xuống âm ba sóng buồn
 
...........
 
[*] Hồ Trường - Nguyễn Bá Trác
 
 
NỖI NHỚ
 
Bỗng nhiên nhớ
điếu thuốc
và
ly cà- phê đắng
khói nhòa mắt cay
Góc đêm. sầu khúc tình hoài
Bao năm rồi đó có phai sắc nào?
 
Bỗng nhiên nhớ đến nôn nao
Cà- phê. khói thuốc. đèn màu quán đêm
Ngọt ngào một nụ môi hôn
Bao năm rồi đó trọn hồn viễn phương
 
Đêm đông. Starbucks góc buồn
Đắng hồn cô lữ cố hương thuở nào
Cà- phê. khói thuốc. quán nao
Cách chi tìm lại ngọt ngào thanh xuân!
 
Cố nhân! tôi nhớ mùi hương
Khói cay điếu thuốc
Điếng rần môi ai
 
 
NHỚ CHIỀU CHIỀU
 
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ người thiếu nữ khăn điều áo bông
Áo bông gió thổi hở hông
Ngẩn ngơ đôi mắt nhớ không khăn điều?
 
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Đèn xanh đèn đỏ hai chiều xuống lên
Phố đông sao lại buồn tênh?
Hở đùi hở ngực!... Không quên khăn điều
 
Chiều Cali nhớ chiều chiều
Nhớ ơi là nhớ khăn điều áo bông
Áo bông có nhớ tôi không?
Tôi đây nhớ lắm hở hông chiều chiều
 
Cali phố... sao cô liêu?
Người ơi tôi nhớ yêu kiều quê hương!
 
                                        Nguyên Lạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét