GIỌT NẮNGThôi người ở lạiTôi điBóng chiều đã nhuộm sương đầyHoàng hônMột lầnRồi đã qua sôngTrăm năm thôi nhéĐục trong cũng đànhTôi cầm giọt nắng vàng hanhThả rơi theo gióVề bên xứ ngườiBiết đâuTrong một góc đờiNgười cầm giọt nắngNgậm ngùi tình xưa.Lê Văn TrungGIỌT NƯỚC MẮT MÙA XUÂNChị ở Hà Lam qua Đại LộcMười năm cơ cực trĩu vai gầyChồng đi chinh chiến không về đượcNgày xuân lành lạnh mưa bay bayVách đất lều tranh nhờ xứ lạNgược xuôi không đủ sống qua ngàyCon nhỏ tong teo bằng que củiChị bồng e lọt mất trên tayTiếng súng đồn xa buồn lạc giọngNhư đêm mòn mỏi điệu ru hờiGió hắt đìu hiu qua kẽ váchChị lau nước mắt nhìn xa xôiHai mươi năm qua lòng thiếu nữCơ hồ không có một mùa xuânĐời chị đã trăm chiều lận đậnNhìn con lòng chị buồn lâng lângBây giờ thêm một năm chờ đợiChồng đi chinh chiến vẫn chưa vềCon nhỏ thiếu cha buồn biếng nóiLòng sầu thiếu phụ, giọt mưa khuya.Rồi bỗng một đêm tin đứt ruộtNgười đi, bỏ xác giữa rừng xanhChị òa lên khóc ôm con dạiTay níu trời cao “sao nỡ đành!”Người đã đi rồi như giấc mơRừng xanh ai đắp nắm hoang mồNghìn năm thôi hết chờ mong nữaNgười đã đi rồi như giấc mơHà Lam, ôi lửa rực một trờiNào cha, nào mệ, nào em ơi!Ai về qua bến đò Giao ThủyNhìn nước Thu Bồn quyện máu trôiChị ở Hà Lam qua Đại LộcQuê người xuôi ngược mãi gian nanNgày xuân hiu hắt màn mưa bụiLạnh lẽo hương phai, ngọn nến tàn.(Bên trời cố xứ)Tạp chí Bách Khoa số 365, ngày 15-03-1972Lê Văn TrungGIỌT RƯỢU NÀO TAN GIỮA CUỘC SẦU(Gửi Nguyễn Dương Quang và Phạm Cao Hoàng)Hãy sống như cuộc đời đang sốngHãy vui như cuộc người đang vuiHà cớ vì đâu mà tuyệt vọngĐất trời dẫu còn ta với ngươiNày đây chén rượu từ quên lãngNày đây giọt lệ từ biển dâuĐời dẫu nhìn ta tên mạt hạngNgươi hãy vì ta mà ngẩng đầuNăm mươi năm trước ngươi là aiNăm mươi năm sau rượu vẫn đầyNhân thế, vở tuồng, ta hãy diễnNhân tình, canh bạc, trắng hai tayChẳng hận, chẳng sầu; không thương xótTa cầu bơ cầu bất chỉ còn ngươiHãy chém vào ta nghìn vết chémMà nghe quằn quại thế nhân cườiNgươi về đâu? Ta sẽ về đâu?Phù vân! Khanh tướng với công hầuHãy nghe hồn của thiên thu lạnhChết giữa đời ta kín mộ sầuNày em! Dù cách biệt thiên thuEm thấy gì không giữa tuyệt mùCó ta và có tên cuồng sĩUống trọn nghìn năm chén khổ đauLê Văn Trung
Thứ Hai, 15 tháng 3, 2021
CHÙM THƠ “GIỌT” CỦA LÊ VĂN TRUNG
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét