BÉ VÀ QUÊ HƯƠNG ANHnày bé hỡi, chiều nay trời lành lạnhở phương này anh nhớ một quê hươngbé đừng quên, chiều nay mình đã hẹnanh sẽ ngồi kể hết chuyện quê anhkhi bé đến, nhớ mặc áo dài xanhnhư mầu xanh của lúa mạ lên mầmnhư mầu xanh của rừng thông Đà Lạtáo bay mềm như dòng nước Cửu-Longkhi bé đến, nhớ để tóc xoã dàixõa dịu dàng như liễu rủ ngang vaixõa trong anh bóng tre già quê ngoạixoã hương tình của ruộng lúa Đồng-naikhi bé đến, nhớ đừng thoa son nhéđể nắng chiều ửng đỏ nét môi thơmđể chiều nay mặt trời không ngủ sớmnhư những chiều nắng phủ dãy Trường-sơnkhi bé đến, nhớ đừng thoa hương phấnđể hương trinh ngào ngạt ngập hồn anhnhư cúc vàng bên thềm xưa Vỹ-dạngát hương nồng bên dòng nước sông Hươngkhi bé đến, nhớ đừng mang kính mátđể trời xanh rơi rớt vào mắt trongđể anh thấy biển Hội-An, Đà-Nẵngbãi cát dài sóng vỗ đến Nha-trangkhi bé đến, nhớ bước đi nhè nhẹđể lòng anh không xao động nỗi hờnvì anh vẫn thấy hoài trong giấc mộngphố Sài-gòn, Hà-nội, Huế buồn tênhkhi bé đến, đừng hôn anh bé nhéhãy để dành hôn mẹ Việt Nam tamẹ Việt Nam bàn tay còn chai đánụ hôn nào sẽ xóa dịu lòng mekhi bé đến, nhớ cười vui bé nhéđể lòng anh như pháo nổ đầu xuânanh sẽ ngắt cánh mai vàng vừa nởtạ ơn đời và tổ quốc mến thươngkhekinhkha
Thứ Ba, 7 tháng 11, 2023
BÉ VÀ QUÊ HƯƠNG ANH – Thơ Khê Kinh Kha
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét