Nhà thơ Khê Kinh Kha
Kha và Emtôi và em tuy hai mà mộtNên em buồn tôi có vui đâuKhi mùa thu rơi đầy lá úaem thẩn thờ Kha cũng âu sầuKha và em tuy hai mà mộtKha phương này ngồi ngắm sao đêmSao nơi kha chứa đầy thương mếnsẽ rơi tình vào trái tim emKha và em tuy hai mà mộthai con tim một thuở yêu nhauhai phương trời nhưng chung nỗi nhớtình đã trao mộng ước dài lâuKha và em tuy hai mà mộthai phương trời xa qúa em ơinhớ nơi kha bao la như biển sóngtình nơi em thương nhớ có lên đầy?kha và em tuy một mà haihai con tim thổn thức bao ngàytim nơi kha nhỏ từng giọt lệtim nơi em mưa có giăng đầy?anh và em tuy một mà haiem trách hoài nên mộng thêm vơiem hững hờ nên đời quá tộichua xót nào như cỏ mọc muôn nơikha và em tuy hai mà mộtem và kha tuy một mà haiôi xa cách tình ngàn hoang vắngđời cô liêu chỉ một mình anhmai hồn chết bên bờ hiu quạnhxin gió trời đưa tình kha về bên emXin một lối về giữa tim emĐời vui từ độ em đến đâyĐến đây em ngự giữa tim tôiÔi từ nay trong từng hơi thởtôi nhớ em nhiều, em yêu ơicó phải biển xanh là mắt emmây trời là tóc xõa buông mềmcó phải vì em mà thao thứcthao thức mình tôi đã bao đêmcó phải em mang tim cỏ dạiem mang mật ngọt gieo giữa đờimang bao khao khát cùng ước vọngem ru tình tôi, ru đời tôikiếp này xin nguyện mãi yêu emyêu em với tất cả tim mìnhdù đời có chia trăm nghìn lốixin một lối về giữa tim emkhê kinh kha
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét