Nhà thơ Lê Kim Thượng
VÔ VI1.Chiêm bao… chạm nỗi nhớ nhàThời gian nét cọ phết qua bụi dàyBước ra từ cõi mù sayCạn be rượu trắng, rót đầy sầu mơ…Trò chơi Cút bắt… tuổi thơĐường cong ký ức xa mờ sơn khêTrò chơi Bịt mắt bắt dêGọi về tuổi nhớ… miền quê thanh bìnhCon sông phơi ngực nguyên trinhChảy qua miền lúa, chung tình thảo thơmNắng mân mê những cọng rơmTrời thương mùa trúng, áo cơm đủ đầyCuối mùa gió thổi về TâyMồ hôi nhỏ giọt, luống cày ủ hươngĐồng sâu, đồng cạn thân thươngXa xa thấp thoáng cổng trường hoa MuaRáng chiều nhuộm đỏ mái chùaTrải lên núi trắng già nua câu thềNghe câu Vọng Cổ rớt… “Xề…”Sài Môn gió lách cổng quê ngại ngần…2.Chỉ là hoài niệm bâng khuângTrông về quê cũ bần thần viễn khơiBước chân hụt hẫng hổ ngươiTrò chơi lẫn quẫn, trò đời đắng cayTráo trơ phủ định tháng ngàyTrò đời sấp ngửa, trả vay miệt màiĐường đời cạm bẫy chông gaiCòn ai bội tín, mấy ai mở lòngBao giờ cho tới cuối cùngChìm trong dị mộng, trùng trùng Nam KhaBây giờ hát khúc bi caẢo ngôn ngữ nghĩa, cho qua nỗi chờNửa đêm không khắc, không giờVô vi hóa bướm, lời thơ rập rờnBên đời có Kẻ thiệt hơnPhố đông, đông cả cô đơn riêng mìnhĐêm đêm đối thoại bóng mìnhĐèn khuya, vách cũ cuộc tình riêng đauTrăm ngàn năm trước, năm sauNhớ quê chỉ có một câu… “Đắng lòng…”Nha Trang, tháng 02. 2023LÊ KIM THƯỢNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét