ĐẦU HẠNhư Con Bún tơi tảngắc ngoải thật sống sườngXe chẳng buồn ngó lạiNgười khao khát bóng cây.Nhựa đường khét như nghiện-kiểu xưa "ngã bàn đèn"Nắng trời đến Cực TímBọc Tay kèm Phủ Đầu.Tháng 2 mà đã thếDa thịt cứ như rang...LÊ PHƯỚC SINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét