HÉO HONTháng năm dệt mộng, ươm mơTôi - Em... chung một trời thơ hiền hòaĐêm huyền thoại... Mộng - Dưới - HoaCho trăng với gió tan hòa... Sắc - Không...Bay bay tà áo bên sôngChiều chưa tan nắng... Bóng hồng vừa quaTóc đen, nơ đỏ kiêu saMỏng manh áo lụa, nõn nà sắc hươngNắng vàng soi mắt người thươngCho hồng đôi má, cho hường đôi môiTóc ôm khuôn mặt tinh khôiBờ môi hé mở... gọi mời nụ hônLuồn tay chải tóc em suônSợi tình quấn quít cho hồn quắt quayMùi hương con gái ngất ngâyTôi – Em… Hai đứa mê say... tan hòa...Em về bên ấy không quaBên này, bên đó... bờ xa đôi bờDấu chân em, bụi xóa mờTôi đi tìm mãi... ngu ngơ, mỏi mòn...Chờ nhau... Lòng dạ héo honThuyền neo bến đợi... Núi non cũng chờVườn yêu xưa cũ... Ơ hờ!Cành thơ héo rụng... Trăm tờ thơ rơi“Một thời yêu... Chết một thời...”Dây Tơ Hồng đứt... Đứt rơi cánh diềuHoàng hôn dĩ vãng tím chiềuTôi về thắp đuốc tìm yêu... ngậm ngùiEm đi... Mang hết ngày vuiVầng trăng xẻ nửa... bùi ngùi, sầu têVầng trăng khuyết nửa lời thềThuyền trăng trôi mãi... cõi về mù sương...Mười năm, tôi sống tha phươngMười năm, em sống bình thường... vui tươi?Lời - Yêu... em nói với ngườiCó như những tiếng khóc cười... với tôi?Con tim vẫn đập bồi hồiTình xưa tưởng đã qua rồi... vẫn nguyên?Đau lòng Chim Sáo... Chim QuyênĐau lòng hai đứa... Phận duyên lỡ làng...Nha Trang, tháng 07. 2022LÊ KIM THƯỢNG
Thứ Năm, 14 tháng 7, 2022
HÉO HON – Thơ Lê Kim Thượng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét