CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2022

TÀI CHI VÀ JUDO, KARATA, TAE KWON DO, AIKIDO… - Chu Tất Tiến.

 (Viết lại theo yêu cầu)


Tác giả bài viết Chu Tất Tiến. 


Thời còn thanh niên, những năm trước 1963, tôi ham mê võ nghệ lạ kỳ vì bị ảnh hưởng phim ảnh. Hồi đó phim Nhật còn tung hoành tại miền Nam với những phim do Toshiro Mifune đóng như Rashomon, Bẩy chàng Samurai, Nửa đêm phục hận… làm tôi mê mẩn, cứ mong làm người hùng như người diễn viên tài ba, lừng khừng này. Rồi tới Yoshiho Yoshida, chàng thanh niên đẹp trai, tay kiếm tung hoành như chỗ không người mà miệng gào lên, gọi: “Mẹ ơi! Con đã về đây!” cũng làm tôi say mê như yêu người tình vậy. Sau đó lại có phim Nữ Độc Thủ Đại Hiệp mặc áo đỏ, đánh kiếm có một tay nhanh như chớp. Đến phim Vô thủ Đại Hiệp, một nữ võ sĩ cụt cả hai tay, lấy răng cắn kiếm mới là thần sầu. Nhưng, bất ngờ phim Nhật từ từ lui vào bóng tối, vì bị phim Hồng Kông sang thống lĩnh thị trường với Trịnh Phối Phối phóng một chùm đũa xuyên qua cả chục chiếc, xuyên qua các đồng tiền, cắm phập vào tường! Trong khi đó thì Địch Long, Khương Đại Vệ, ốm nhom ốm nhách, phi thân như gió, đánh vô địch thủ. Từ đó, vì mê phim đánh kiếm, đánh chưởng, tôi lao đi học võ. Sáng 2, 4, 6 đi học Judo với người Thầy đầu tiên là Võ Sư Nguyễn Bình. Sáng 3, 5, 7 học Aikido với Thầy Nakazono, chiều 2,4,6 học Karate, chiều 3,5,7 học Kendo (kiếm đạo) cũng dưới sự huấn luyện tận tâm của Thầy Nguyễn Bình. Tôi học mê man, bất chấp bị gẫy xương, lọi tay, lọi chân, trật ngón, cắm đầu gẫy cổ. Hầu như không còn khớp xương chuyển động nào của tôi mà không gẫy! Mỗi lần gẫy xương, bị bó bột, là bị mẹ mang võ phục của tôi vào bếp, đốt rồi đánh tôi không thương tiếc. Nhưng vì đã lỡ mê võ rồi, tôi đạp xe lên chỗ chị Hai tôi, xin tiền mua bộ võ phục khác. Cũng vì mê võ như thế mà tôi thi rớt Tú Tài, lại bị mẹ đánh, mắng, chán đời quá, tôi leo lên nóc nhà hai tầng, ngồi khóc lóc tơi bời rồi định nhẩy xuống tự tử, nhưng vì nhớ môt câu châm ngôn của Thầy Nguyễn Bình, “thắng không kiêu, bại không nản”, tôi lại tàn tàn leo xuống, nghiến răng học chữ và đỗ khá cao. 
 
Thật ra, cũng nhờ học đủ thứ võ mà tôi thoát chết hai lần. Một lần ở Xóm Mới, mình tôi tay không, chấp luôn một băng du đãng hơn 10 tên, tay dao, tay gậy, xích sắt, và gạch đá nữa. Tôi chỉ bị chém một nhát gần tim, một nhát vỡ đầu gối, một nhát bể đùi, còn bọn kia có ba thằng khiêng vào nhà thương. Lần khác ở sân nhà thờ Tân Sa Châu, bọn du đãng Lăng Cha Cả do Đậu Rỗ cầm đầu, bao vây tôi, chém loạn. Tôi bị chém một nhát vào giữa đỉnh đầu, máu lênh láng đầy mặt, một cánh tay bị xích sắt quật đau điếng, còn bọn kia bị tôi quật thẳng cẳng, vài thằng quằn quại, cả bọn hoảng, bỏ chạy nhanh hơn giông, lôi mấy thằng bị thương lệt xệt dưới đất. Trận này tôi bị đau nhưng không phải vì bị chém nhưng vì bị Mẹ dợt đến bất tỉnh nhân sự. Bà quất tôi bằng cây gỗ dài trúng đầu, tôi ngã lăn khỏi ghế, nằm lăn dưới đất. Mẹ thấy tôi bất động, thì hoảng, vội chạy ra ngoài kêu xích lô chở đến nhà thương.
 

Trở lại vấn đề Thái Cực Quyền hay Tài Chi. Sau khi vào trại cải tạo Cộng Sản, mỗi buổi sáng tôi vẫn phải đi bài quyền Karate để lấy sức làm lao động. Thấy tôi mê võ, một anh bạn người Việt gốc Hoa dúi cho tôi quyển tập nhỏ có dậy bài võ Tài Chi hay là Thái Cực Quyền, vừa trùm thiên hạ vừa trị đủ thứ bệnh. Nhìn mấy hình vẽ và cách tập, tôi cười khi dễ, nghĩ thầm trong bụng: “Mình bay nhẩy, nhào lộn, đấm đá tưng bừng mới đã tay, còn đây là cái môn gì ẻo ẻo như con gái múa quạt! Tức cười!” Nhưng vì nể bạn, tôi cũng dấu dưới đáy “ba lô” là cái túi tôi đan bằng bao cát... Sau khi được thả, tôi mang cái bí kíp Tài Chí đó về nhà và vất vào xó, rồi tôi tiếp tục luyện võ thuật đến khi bất ngờ một hôm, ngủ dậy, đứng lên thì té lăn đùng ra nhà! Người như cái giẻ rách, mềm xèo! Tôi không đứng được nữa, chỉ có ngồi và nằm. Gia đình chở đi 3 bệnh viện, 4 bác sĩ tư (Cardiologist thời Cộng Hòa), tất cả đều khuyên tôi nằm... chờ chết vì “mỡ bao tim, tim đập thất nhịp, nhồi máu cơ tim…” Tôi chán nản quá, đôi khi khóc thầm, trong khi người nhà thì khóc thật. Nhưng, có lẽ Chúa mách bảo cho tôi, đột nhiên tôi nhớ đến môn Tài Chi mà bạn tôi nói có thể chữa được bệnh hiểm. Thế là tôi bảo cháu trai, lúc đó khoảng 15 tuổi, chở đi tập Tài Chi tại quận Phú Nhuận mỗi sáng từ 5 giờ. Con tôi đạp xe chở tôi đến đó, và đứng sát cạnh, cho tôi vịn vai, vì nếu cháu bỏ tay ra là tôi té ngồi xuống liền. Ông Thầy dậy Tài Chi chỉ cho tôi cách thở trong khi múa tay nhẹ nhàng. Lúc đó, tôi không còn nghĩ môn này “ẻo ẻo như con gái” nữa mà chăm chỉ làm theo. Điều ngạc nhiên vô cùng, vì chỉ vài ngày, tôi không té! Rồi 1 tuần sau, tôi đi xe đạp một mình (không hề uống môt viên thuốc nào) và 6 tháng sau, tôi tập Judo lại. Vừa làm phụ tá Huấn Luyện Viên vừa tập cho mình, cho đến khi sang Mỹ vào năm 1990 mà cũng chẳng nuốt một viên thuốc tim nào.
 
Thời gian qua, sang Mỹ, tôi lập tức đến ngay Bác Sĩ Dương Hồng Tạo vì nghe nói ông là một lương y tài giỏi, đã đậu thủ khoa Harvard! Sau khi cho chạy EKG, ông đọc kết quả, và bảo tôi phải mổ gấp vì một mạch máu vào tim bên phải bị “block”. Tôi nghe lời, lên bàn mổ. Tỉnh dậy, tôi hỏi ông: “Có sao không?” Ông cho hay là ông định làm “bypass” theo đường háng, nhưng rồi lại rút dao mổ ra ngay vì nhìn thấy trên màn hình computer thấy có một mạch máu mới đã tự mọc ra, “by pass” chỗ bị tắc! Ổng nói là nếu không có mạch máu mới này thì tôi đã chết từ khuya rồi. Như thế thì tôi biết rằng, việc tôi tập Tài Chi (Thái cực quyền) đã giúp tôi qua khỏi căn bệnh nguy hiểm. Từ đó tôi tiếp tục dậy Judo và từ từ thăng lên Tam Đẳng rồi Tứ Đẳng Huyền Đai Judo USA. Trong khi đó, tôi tìm cơ hội, mở lớp dậy Khí Công, Tài Chi, Yoga, Thiền, cho tới bây giờ là 19 năm! Sau nhiều năm huấn luyện cộng với kinh nghiệm bản thân, tôi mới thấy là phương pháp THỞ SÂU, THỞ DÀI nếu phối hợp với các động tác chuyển động cơ thể nhẹ nhàng sẽ giúp trị gần như... Bách Bịnh: tim yếu, suy tim, căng thẳng thần kinh, mất ngủ kinh niên, yếu phổi, đau nhức, và ngay cả Stroke. (Tôi đã 2 lần bị Stroke phải nằm Emergency mỗi lần 2 ngày, mà vì biết tập trung tư tưởng và Thở, đã qua khỏi.) Trên hết, Tài Chi giúp Thiền định, khi nào gặp chuyện căng thẳng, hoặc bị kẻ xấu nhục mạ, thì đi một đường quyền Tài Chi là thấy tĩnh lặng tâm hồn liền. Nếu chỉ biết võ nghệ, thì khi nổi nóng, nhất định sẽ phải tìm kẻ xấu mà dợt, có thể sinh ra án mạng!  
 
Vài lời chân tình, mong quý bạn tìm đến tập Tài Chi tại bất cứ trung tâm nào để cùng nhau khỏe mạnh. Trường hợp không tìm được địa điểm nào, mời đến: Lớp Tài Chi, Khí Công, Yoga, Thiền: 8345 Garden Grove Blvd, Suite 104, Garden Grove. Sáng thứ Bẩy: 9:30 đến 11 giờ. Sáng Chủ Nhật: 8 -9:30. Học viên chia sẻ vài chục tiền mướn địa điểm và không phải đóng học phí…
 
                                                                               Chu Tất Tiến
                                                                         12 tháng 7 năm 2022.
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét