Nhà thơ Tịnh Bình
NGÀY VỀ TINH KHÔIChắt chiu giọt mưa cầu tựHồi sinh vết nứt cánh đồngKhói biếc nghiêng chiều gió lộngĐàn trời nhạc sáo diều trôiMỏi cánh thiên di trời lạVề đâu cuối lối hoàng hônKhỏa nước đò chiều cô bóngVề đâu trăm vạn nẻo đườngPhải lòng vô ưu sợi khóiLụa trời trắng nẻo đồng quêTạm quên ngậm ngùi dâu bểTinh khôi dẫn lối ta vềĐêm cong vành trăng hờn dỗiLược tre chải tóc sau hèBình yên khoảng trời quê mẹTa về thở gió quê taManh áo phong sương bụi vướngTa về giặt nước sông quêĐàn khuya nỉ non tiếng dếTrắng đêm ôm nhớ vào lòng...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét