CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2025

BIỂN SÔNG LÒNG AI THẤY NGUYỆT CẦM GIÓ CHẠM NGÂN - Trần Vấn Lệ



Sáng.  Thấy vài ba giọt / mưa rắc nhẹ trên thềm.  Thế là mưa không quên / mùa Thu hôm nay đến?
 
Đất trời đều có hẹn... hèn chi mưa thành Thơ!  Tôi có ngẩn có ngơ / mình đứng trong trời đất...
 
Ngẩn ngơ đang có thật!  Tôi nhớ Thúy Kiều chăng?  Ai chẳng nhớ giai nhân / vì câu "nan tái đắc"?
 
Thương xa lơ xa lắc... nhớ nhung tự nhiên gần!... mà cũng cách bao sông, điệp trùng bao nhiêu núi!
 
... là giang đầu, hải giác... là man mác buồn buồn...
 
*
Thương dễ thương, cứ tuôn / như mưa phùn không hứng!  (Hứng lấy chi để đựng?  Uống, không khát bây giờ...).
 
Tôi nói trong giấc mơ.  Hồn bướm theo con chữ.  Bồ Tùng Linh hay quá... viết được bộ Liêu Trai...
 
Người xưa, người hôm nay, thời gian đường thẳm thẳm... khi con thuyền đã đắm, chỉ còn sóng lăn tăn...
 
Liêu Trai mấy ngàn trang, nội dung là một truyện!  Tây Du đọc.  quyến luyến, thật sự một hồi thôi...
 
Tất cả là đầu môi.  Tất cả là cuối mắt!  Giai nhân thường giấu mặt.  Khứ niên kim nhật... hoài!
 
Nước biển không hề trôi, sông thì xuôi mới chảy.  Biển sông lòng ai thấy, nguyệt cầm gió chạm ngân...
 
Sáng nay mưa rưng rưng, gió thoảng mùa đã lạnh...
 
                                                                                     Trần Vấn Lệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét