THÌ THÔI
ruộng ai thì nấy be bờ
duyên ai nấy gặp đơị chờ uổng công
[ca dao]
quê người ở Bích la Đông
còn ta Thạch Hãn đứng trông mỏi mòn
thế rồi người đã bồng con
theo chồng về tận Phước Môn xứ đoài
con sông chẩy giữa bờ dài
bên nớ thì lở bên bồi thì đây
48 năm nhắc nhở hoài
tình chưa kịp ngỏ chia hai thành cầu
vẫn là nức đục chả sâu
lòng sông vẫn hẹp chắn cầu chả sang
thế là cách trở quan san
20 năm vẫn La Vang ngó về
xa nhau quê thói đất lề
thương em từ độ em về làm dâu
cả đời chả vướng chi nhau
thì thôi đợi đến kiếp sau em à ?
KHUẤT CHIỀU
mơi về gom lá tràn sân
đốt tan thành khói trầm luân mấy từng
rút tâm mấy đoạn vô chừng
vừa trang vô tự vừa tình hư vô
mơi về đốt lá mần thơ
bao nhiêu tâm huyết rải bờ cỏ khâu
rằng là mắc mớ chi nhau
nên chi tằm chết nong dâu úa vàng
người thời đến hẹn quên sang
người thì lơ đãng đò ngang thiếu đò
còn đâu chè đậu xôi vò
còn đâu cà pháo hẹn hò mắm tôm
kể như cứ đổ gió nồm
còn câu bần thán còn nôm Thuý Kiều
mơ chi mơ mãi chỉ nghèo
một ao bèo tấm còn đeo kiếp nhà
tình gần rồi kéo tình xa
được bao năm ngó ruộng cà trắng phau
đất lề quê thói mầu nâu
khói bay lửa ngún bóng mau khuất chiều
THƠ PHÁ CÁCH
con người sinh ra
sống ngắn hoặc dài ngày
rồi chết trẻ
chết già
thảo mộc sinh ra
từ hạt từ gốc
trái thiên hạ xơi
thân làm cột kèo nhà
cành làm củi đốt
xài từ a tới z
những con thú ra đời
thú rừng hay thú nuôi
được bồi dưỡng
thịt làm batê xúc xích
lạp xường b.b.q
và đóng hộp
trâu bò kéo cày bừa
kéo xe kéo mía
ngựa lừa kéo xe
voi kéo gỗ
không được chết
mà mang mổ thịt
ông 30
da dùng trải thảm
hoặc nhồi bông gòon
xương thì nấu thành cao
hổ cốt
chết lãng nhách
một đời cầy tơ mộc tồn
biến thành món ăn
dồi luộc dựa mận chả chìa
chết không kịp ngáp
chết mất xác
ôi có gì
mà là lạ đâu
nhân loại sinh ra
rôì uýnh nhau
để cùng thác
TỘI NG
Con ruồi con nhặng
Muốn bay muốn đậu tuỳ ý
Con sao con nhồng
Ăn uống ca hót
Tự do
Con cho con mèo con gà
Tha hồ
Tự tung tự tác
Con người trên các thứ này
Có đủ thứ mồm tai mắt
Không dùng làm gì ?
-
Hoa nở có ngày
Có mùa
Không phải lúc nào cũng có
Xuân đào
Thu cúc
Những mùa khác đa số ngủ
Và chết
Người cũng vậy
cõi tạm ở tạm
TRẬN GIÓ ĐÔNG PHONG
Thơ thất ngôn chuvươngmiện
1
trận gió đông phong cào vào mặt
khà khà năm mới khệ nệ sang
trong trái tim ta đầy rét mướt
mà cổ phong ba lại khăn choàng
hỡi chàng Thôi Hộ năm nào đó
năm nay đào nở chẳng quá giang
quân tử hiếu cầu giai nhân ngộ
đạp trên hoa rụng buôỉ xuân sang
2
mơí lú quay đi trăng đã tà
quê yêng xa quá xá là xa
đê Sải dậm thêm dăm bờ đá
lòng miềng hay lại ngỡ lòng ta ?
3
con sông văn vắn chớ chả dài
hai bên bờ cát nắng choai choai
mẹ vẫn chờ con nơi chợ Cạn
mà ngoài Ái Tử hát thương ai ?
4
em ở đó còn ta ở đây
hai nơi cùng chỉ lá phong dầy
lớp vàng lớp đỏ phơi trên cỏ
mà rặt một loài bông cỏ may
ta ở đây còn em ở đó
sầu đâu bốc mãi tận Giang Tây
tràng giang một giải chia lắm ngả
mà nước Tiêu Tương cạn thế này?
5
con chó theo chủ đến mãn đời
anh theo em một lúc rồi thôi
con chó còn có tình chủ tớ
mình lỡ lơ nhau lỡ mất rồi
6
cũng chả cầm chân chả cầm tay
chỉ nhìn chút chút lá đầy cây
mà sao lá đỏ chưa rơi nhỉ
giống tình mình lũ khỉ leo cây?
7
bên nam gà rừng gáy te te
bên đông vượn hú ở mé đèo
ta lỡ chờ em chưa mù mắt
mà sao chỉ có tiếng thông reo
thì ra tay vẫn còn buông thõng
em đã quay đi gió cái vèo ?
chuvươngmiện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét