Học trò đã đi học. Mùa khai giảng: Mùa Thu. Trời không thấy chuyển mùa. Trời vẫn còn nóng lắm.
Nóng đến mây biết phận, tản, đi trốn hết rồi. Nóng! Quá nóng. Chao ôi! Môi bé nào cũng đỏ...
Cô tài xế ngồi ngó từng em bước lên xe. Có đứa mắt đỏ hoe... chắc buồn chia tay Mẹ?
Có những bà Mẹ trẻ đứng bên lề luyến lưu... hàng năm trời vào Thu... mây trên trời bàng bạc (?)...
Cửa xe đóng cái... cắc. Dây nịt, từng em gài. Tài xế đếm lần hai. Lòng xe đầy kín chỗ...
Xe chạy đi. Lá đổ. Vài chiếc chưa là Thu...
*
Tôi dừng bước thẩn thơ, tả cảnh khai trường thế... Tôi vẫn là đứa bé bảy mươi năm hẩm hiu!
Có thể, cuối ngày, chiều, tôi lại ra đây đứng dưới cây sồi, cái bóng...Bóng chiều rồi hoàng hôn!
Thơ tôi sẽ có hồn... Hai chữ Hoàng Hôn đẹp! Thơ tôi, đem về, chép... tặng đời tôi... kiếp sau!
Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét