NHỚ MÀU HOA CŨRất lẻ loi một đóa hoa vàngNở muộn bên đường chiều đang sươngCó người chợt nhớ mùa thu trướcHoa cài lên tóc còn ươm hươngTừ đó mùa đi chẳng hẹn hòCon đường sương phủ trắng như mơCó người yêu quá màu hoa cũMàu hoa vàng nhuộm từng câu thơCó người yêu quá màu hoa cũNhớ áo vàng trăng buổi chớm rằmNhớ mãi con đường chiều sương trắngAi ngờ nhớ suốt cuộc trăm nămCó người yêu quá màu hoa cũGọi nắng đầu thu mưa cuối thuChợt thấy lòng xưa vừa hé nụMột đóa hoa vàng nở lẻ loi.Lê văn Trung2024
Thứ Năm, 12 tháng 9, 2024
NHỚ MÀU HOA CŨ – Thơ Lê Văn Trung
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét