HÃY VUI DÙ HẠ BIỆT LY!(Cô Minh Loan tặng các trò yêu)Ngày mai nơi ấy không emThì lớp vẫn chật vẫn thêm người ngồiThời gian vẫn cứ nhịp trôiBảng đen phấn trắng chẳng thôi luống càyMỗi ngày cũng như mọi ngàyTrường xưa lớp cũ vẫn say tiếng cườiSân trường vẫn nắng đẹp tươiCây bàng cửa lớp vẫn ngời bóng râmNhưng có những thứ trong tâmĐọng lại từng giọt lặng thầm khắc sâuĐó là cảm xúc đã traoĐó là năm tháng ngọt ngào dấu yêuĐó là bài học chắt chiuĐó là cuộc sống ít nhiều trải quaNgày mai em sẽ rời xaNhưng hình bóng ấy không nhòa trong côBài giảng như thể “chất hồ”Kết nối với những gương trò giỏi ngoanDù em rời chuyến đò ngangThì sân trường ấy vẫn hằn dấu chânHàng cây ghế đá trước sânEm trong tên lớp được trân, quý, gìnEm vẫn trong cô niềm tinVẫn còn nguyên vẹn nghĩa tình tháng nămDẫu đời có lúc thăng trầmTình xưa nghĩa cũ ngàn năm chẳng dờiNhư chim tung bốn phương trờiVẫn hướng về núi tìm nơi nghỉ dừngPhải không em? Những yêu thương?Đã thấm mặn muối cay gừng... buồn chi?Hãy vui dù hạ biệt ly!Bùi Thị Minh LoanP/s: Thuyền sắp cập bến mà bụng dạ cô lái ngổn ngang
Thứ Năm, 22 tháng 6, 2023
HÃY VUI DÙ HẠ BIỆT LY! – Thơ Bùi Thị Minh Loan
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét