TRĂNG LẠNHĐêm nay trăng lạnh người có lạnh?Điệp khúc hư không vọng muôn trùngLưu xứ nâng ly hồn cố thổMời trăng tri kỷ rượu say chung!GẶP LẠI NGƯỜI TRI KỶKẻ sĩ thời mạt sĩSá chi cái chữ nghèoGặp lại người tri kỷVỗ vai nhau cười reo"Cửu hạn phùng cam vũTha hương ngộ cố tri" [1]Không say thời mới lạKhông xỉn thời mới kỳTha hương gặp tri kỷNhư trời hạn gặp mưaTình tràn theo ly rượuCạn bình đi đừng chừa!Ly tràn bạn uống điBao năm rồi phân kỳ"Lận đận trời một lứa"Quê người gặp mấy khi?"Em ơi bình khô rượuLửa tắt... say với ai?" [2]Nhớ không lời thơ ấy?Sầu tình ta cùng sayHết rồi thời tuổi mộngHai đứa cùng thở dài!Phải không người tri kỷKhông tình say với ai?Cạn ly người tri kỷ!"Ngàn chung ta không say"Đời nhiều nỗi u hoài!Tình mộng huyễn bi aiKẻ sĩ thời mạt vậnBạc đầu ngắm mây bay"Bạch vân không du du" [3]Ngàn năm mây bay vùNhân sinh trò hư ảoCòn nỗi sầu thiên thu!Mạt sĩ ta mạt sĩKhó tìm người cùng sayĐời nhân cùng nghĩa tậnToàn những chuyện bi hài!Có rồi ta gặp lại?Hai đứa cùng ngất sayThất chí thời mạt sĩThống hận kiếp lưu đàyCó rồi ta gặp lại?Hai đứa cùng nhau sayHay chỉ là độc ẩmHồ trường lệ đắng cay!"Nào ai tỉnh, nào ai say,chí ta ta biết, lòng ta ta hayNam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ,hà tất cùng sầu đối cỏ cây" [4]Lưu vong thất chí thở dàiRượu sầu hai đứa cùng sayĐắng cay vọng về cố lýNỗi đau luân lạc đoạn đòi!Nguyên Lạc...........................[1] thơ Uông Thù[2] thơ Vũ Hoàng Chương[3] thơ Thôi Hiệu[4] Lời thơ Hồ Trường - Nguyễn Bá Trác
Thứ Ba, 27 tháng 6, 2023
TRĂNG LẠNH, GẶP LẠI NGƯỜI TRI KỶ – Thơ Nguyên Lạc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét