Nhà thơ Phan Quỳ
TỰ TÌNHƠi tia nắng vừa lên,Xin một thoáng êm đềm,Ơi cơn mưa chợt xuốngMong đất trời bình yên.Ngày qua như cơn mộngĐêm đến tựa chiêm bao.Còn, mất là hư ảo.Sao lòng cứ chênh chao.Niềm vui không ở lạiNỗi buồn mãi dài lâu.Lời thương dần xa ngái,Thâm tâm chỉ một màu.Lối xưa người đã cũĐường về chợt quạnh hiuAi đâu cười cuối phốGiật mình gọi hoang liêu.Ngược xuôi cùng con chữLấp lánh một hương yêuNgỡ như tình trong ấyGởi sang một lần chiều.Thương ngày không trở lại,Thương đêm cũng qua đi,Ta nghe lòng thầm thì,Yêu người hãy từ bi.Yêu ta, ngày chẳng lạ,Yêu người, tình rất quen,Yêu trong chiều vắng lặng.Yêu thêm những im lìm.Phan Quỳ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét