ĐÀ LẠT, CHUYẾN ĐI CUỐI NĂM1.Mơ tưởng Đồi Chè phơi Nong LụaSơn Nữ cười giòn giọng đẩy đưa- "Đi Lên rồi Xuống" vài Khâu Rựa...(*)Ngực Trần giấu Mặt, cạnh Suối đùa.2.Dừng chân thoai thoải dốc Tâm ChâuKhuyến mãi Cô bé ngọt ngào cười"Trà-Cà phê" cốc nhựa mà lóng lánhmột chút say say trộn xuyến xao.3.Xuyên Rừng Thông 2 LáLửa hồng, hong bàn tayCái chân cũng nhảy nhótĐỉnh cao níu Mây bay.Dốc ngã dốc như NgựaChàng lái xe bản địatỉnh bơ chẳng chút đùaxoay xoay "Tay Lái Lụa".Đồi xen Đồi ven SuốiDi Linh Lâm Viên sươngLạnh rồi rải Nắng nhẹquàng Khăn Len,ngẩn ngơ...Lê Phước Sinh.......(*) Người Dân Tộc trước đây tính thời gian theo "cái Khâu Rựa", đoạn đường thay vai khi mỏi (trái-phải) tính 1,2...
Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2023
ĐÀ LẠT, CHUYẾN ĐI CUỐI NĂM – Thơ Lê Phước Sinh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét